Sau khi tắm xong, Song Song tùy tiện quấn chiếc khăn tắm quanh mình, đi vào phòng bật ti vi lên xem, lại chạy ra phòng bếp cầm một ly cà phê đem vào.
Bộ phim đang được chiếu cực kì cẩu huyết. Nhân vật nữ chính được gọi là "best of ngây thơ", làm cái gì cũng bày ra bộ mặt không biết gì trông thật đáng ghét, ấy thế mà lại hành hạ nhân vật nữ phụ khi chỉ có hai người, cảnh cáo nữ phụ không được lại gần nam chính.
Song Song thầm rủa tên đạo diễn chết tiệt nào đó. Kịch bản như sh*t cũng đem chiếu trên truyền hình được, thật mất mặt cho phim ảnh nước nhà!
Ở một nơi nào đó, mỗ đạo diễn không ngừng hắt xì, người khẽ run. Có ai nhắc tới mình sao?
Chợt một đoạn kí ức xẹt ngang qua đầu cô...
"- Đồ vô sỉ nhà anh!"
"- Vô sỉ mới có được em!"
Giọng nói này là của ai, tại sao quen thuộc đến thế? Liệu có phải là người mà năm năm trước mà cô đã yêu hay không? Vậy hiện tại, người này ở đâu?
Khung cảnh hoan ái được chiếu lại trong đầu Song Song như một thước phim ngắn quay chậm. Nhung cô không thể thấy được gương mặt người đàn ông đó. Chỉ biết giọng nói yêu nghiệt đầy vô sỉ vừa phát ra rất quen thuộc. Hình ảnh một nam một nữ cùng nhau triền miên, tiếc rằng Song Song chỉ biết mình là người nữ, còn người nam ấy, cô không thể nhận ra.
_______________________________________
"- Anh tại sao phải hành hạ bản thân như thế?" - Vừa đặt Thiết Lãnh xuống giường, Vân Thanh đau lòng nói.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-dai-sung/1777336/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.