Trong phòng bệnh viện, có hai con người vẫn đang duy trì trạng thái nữ trên, nam dưới. Bốn mắt nhìn nhau, cô cảm thấy Đông Nhật Minh không phát hiện ra điểm yếu của mình mới yên tâm nói
" Trong mắt em anh không phải là người vô dụng mà chính là người lợi hại nhất đã khiến em động tâm lên không cần biết người khác nói gì... "
" Anh cứ chính là anh thôi. " Cô vừa nói lại vừa ghé sát vào Đông Nhật Minh để hôn hắn
Môi chưa kịp chạm môi, một lực đạo mạnh từ ngoài phòng bệnh mở ra
* Cạch * " Nguyệt nhi em không sao chứ? " Mộc Hy vẻ mặt hốt hoảng mở toang cửa ra
Theo sau Mộc Hy là Lam Thiên Hàn, Ông Lam, Bà Lam nhìn vào khung cảnh trong gian phòng thì đứng đờ
Không gian như ngừng lại__Quặc quặc
" Mấy người không biết phép lịch sự à? Đừng phá hỏng chuyện tốt của tôi. Mau ra ngoài hết nhớ đóng cửa lại " Cô mặt không cảm xúc nói như đuổi khách
"..hả?...à...ân " Mộc Hy ngớ ngẩn làm theo
Đến khi đóng cửa mối định thần lại có gì đó sai sai...
Mộc Hy:!!!!
Ông Lam:!!!
Bà Lam:!!!
Thiên Hàn: "..." Tôi không quan tâm
* Rầm * " Nguyệt nhi! " Cả ba người vội vàng xông vào. Khung cảnh đã thay đổi
Cô ngồi trên giường, Đông Nhật Minh ngồi kế bên sắc mặt nóng bừng nhưng không có tư thế mờ ám như lúc nãy nữa
" Nguyệt Nguyệt, cậu bạn này là ai? " Ông Lam nhìn vè phía Đông Nhật Minh hỏi
" À...Con rể ba đấy " Cô bình thản nói một câu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-doc-ac-cuop-ban-tay-vang/1140799/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.