Châu Mạt mơ một giấc mơ… giấc mơ khiến cô không dám nghĩ lại. Trong mơ, làn váy bị vén lên, hơi thở nóng bỏng không chỗ trốn chạy, giam giữ lấy cô một cách mãnh liệt.
Cô thường mặc váy ngủ khi đi ngủ, nhưng chưa bao giờ mơ thấy điều gì như thế này. Đây là lần đầu tiên… cũng là lần khiến cô bối rối nhất.
Sáng sớm tỉnh dậy, ánh nắng vàng rực từ cửa sổ kính lớn tràn vào phòng, chiếu trên tấm thảm xám. Châu Mạt đưa tay che trán, chiếc chăn ấm trượt xuống ngang hông, váy ngủ cũng bị cuốn theo, để lộ đôi chân dài trắng muốt thả hờ bên mép giường.
Cô ngáp khẽ, gò má vẫn còn ửng hồng… vì người đàn ông trong giấc mơ lại chính là Tạ Xiễn.
Cô không thể nào hiểu nổi vì sao tên đàn ông đáng ghét ấy lại xuất hiện trong mộng mình. Nhưng không có thời gian để suy nghĩ nhiều, cô kéo váy xuống, rời khỏi giường rồi đi vào phòng tắm.
Ở sau chân, nơi cô không thể thấy vẫn còn vài dấu đỏ, là vết hôn…
Hơn mười phút sau, Châu Mạt rửa mặt chải tóc xong, chọn một bộ đồ ống rộng từng mặc trước đó, quần dài đủ để che kín những dấu vết dễ thấy.
Cô buộc tóc lên đại khái, cột thành búi nhỏ, rồi rời phòng.
Xuống cầu thang phải đi ngang qua phòng khách.
Châu Mạt liếc nhìn thoáng qua. Phòng khách trống không, chiếc sofa dài rộng được gấp chăn ngay ngắn, gối đặt trên chăn. Trên bàn trà là chiếc laptop đang mở, bên cạnh là một chiếc điện thoại đen, một vài tập tài liệu đặt hơi lộn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-hang-ngay-cau-ly-hon/2752108/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.