“Tình cảm gì ở đây?”
Châu Mạt bị hôn đến mức hai má ửng hồng. Tạ Xiễn vẫn quỳ trên tấm ván giặt, hai tay nâng lấy khuôn mặt cô, trán kề trán. Trong mắt cô ánh lên tia nước long lanh, nhìn thẳng vào đôi mắt dài và sâu của anh.
Cô nghiến răng nhẹ.
Tạ Xiễn bật cười khẽ: “Tối đó ở Tằng Hải, em thấy hết rồi đúng không?”
Châu Mạt không đáp, gò má hai bên đỏ bừng lên.
“Còn nói dối bảo là không thấy anh.” Tạ Xiễn dùng ngón cái miết qua đôi môi đỏ ửng của cô, trên môi còn vương chút nước, mềm và ẩm.
“Không ngờ em lại giấu được chiêu này.”
Anh lại bật cười.
Châu Mạt giơ tay định gạt tay anh ra, nhưng Tạ Xiễn không chịu buông, ngược lại còn cúi xuống hôn lên môi cô một cái, giọng khàn khàn.
“Em đang ghen sao?”
Châu Mạt mím môi: “Sao tôi phải ghen?”
“Thật à?” Tạ Xiễn khẽ hỏi, rồi chậm rãi nói tiếp: “Tối hôm đó ăn tối, Trần Du Tây xuất hiện chỉ là ngoài ý muốn. Anh đến gặp bạn học của Thẩm Nguyên, ai ngờ bạn cậu ta lại là bạn cùng lớp với Trần Du Tây. Sau khi ngồi vào bàn, Trần Du Tây đi một mình tới nhà hàng, bạn của Thẩm Nguyên thấy cô ta ăn một mình có vẻ cô đơn nên gọi qua ngồi cùng. Suốt cả bữa, anh không nói với cô ấy một câu nào.”
“Chỉ là chuyện nhỏ thôi, sau này có gì em cứ hỏi thẳng anh.”
Châu Mạt lạnh nhạt đáp: “Tôi không hứng hỏi, buông tôi ra.”
Nói rồi, cô liếc mắt nhìn ra cửa, Vu Quyền sớm đã cao chạy xa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-hang-ngay-cau-ly-hon/2752110/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.