Ánh mắt cô ta dừng trên mặt Ninh Tri, không hiểu vì sao, cô ta cảm thấy màu da Ninh Tri trắng hơn lúc trước một chút.
“Ừ.
” Thái độ Ninh Trị đối với Lâm Điềm Điềm rất lạnh nhạt.
Lâm Điềm Điềm dịu dàng cười: “Dạo này chị bận quá, Tiểu Tri, em giận chị không tới chơi với em sao?”Sau khi hào quang trên người Ninh Tri hầu như đều bị cô ta lấy đi hết, Lâm Điềm Điềm không muốn tiếp tục tốn tâm tư với Ninh Tri nữa, thế nên mấy ngày nay vào đoàn phim, cô ta hoàn toàn không liên lạc với Ninh Tri.
Ninh Tri: “Sao tôi phải giận cô?”.
Cô không muốn diễn tỷ muội tình thâm với Lâm Điềm Điềm nữa, cô chỉ mong cho Lâm Điềm Điềm đừng tới làm phiền cô nữa thôi.
“Tiểu Trị mấy ngày nay đều ở cạnh Lục Tuyệt.
” Mẹ Lục mỉm cười nói: “Hôm nay còn đưa tiểu Tuyệt đi đâu thế?”Bà ấy rất vui khi thấy Ninh Trị đưa Lục Tuyệt ra ngoài, cũng rất vui vì Ninh Tri ở bên cạnh Lục Tuyệt.
Ninh Trị cười nói với mẹ Lục: “Đi mua quà lúc trước con đã hứa với Lục Tuyệt ạ.
”Ý cười trên mặt mẹ Lục càng rõ ràng hơn, ánh mắt nhìn Ninh Tri cũng trở nên dịu dàng: “Quà gì thế?” Bà nhìn túi giấy con trai cầm trong tay, có chút tò mò.
Ninh Tri chớp mắt, nói với mẹ Lục: “Đây là bí mật của con và Lục Tuyệt.
”Nghe vậy, mẹ Lục cười vô cùng vui vẻ, đây là điều bà hy vọng nhìn thấy nhất: “Hai đứa còn có bí mật rồi cơ à.
”Lâm Điềm Điềm ở bên cạnh nghe, vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-khong-dao-hon-nua/1320391/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.