-Cô mỉm cười tủm tỉm trong sự hô hào của các đồng nghiệp khác, quay ghế lại bàn làm việc cô vẫn chưa tắt đi nụ cười đó thì Mạnh Khải đột nhiên thò cái bản mặt đẹp trai kia ra làm cô giật mình hỏi:
-”Làm cái gì vậy?”
-”Cô làm tốt lắm! Tôi không ngờ là cậu có thể giải được chỗ code đó đấy!” Mạnh Khải cười nói. Cô hắng giọng đáp lại tỏ ra vẻ không quan tâm nói:
-”Nếu vậy thì tập giải code đi! Cậu sẽ làm được như tôi thôi! Mà tôi nghĩ cậu nên đi hóng tình hình của Kiều Linh cho tôi thì hơn...”
-”Ha~....được rồi để tôi đi xem sao?” Mạnh Khải cười bất đắc dĩ đứng dậy tiến tới trước cửa phòng Huy Quân nghe ngóng tình hình giúp cô. Cô quay lại nhìn anh cười cười đầy thân thiện rồi quay đi, anh nhìn thấy cô cười tươi như vậy không khỏi ngẩn ngơ rồi nhẹ mỉm cười và quay lại với công việc chính sự cuộc đời mình.
-Trong phòng của đại Boss chúng ta...Huy Quân bực tức buông tay Kiều Linh một cách mạnh mẽ làm cô ta ngã lên chiếc ghế sofa dài gần đó.
-”Vụ này là do em làm sao?”
-”Em không biết thật mà!!!!” Kiều Linh rướm nước mắt khóc lóc. Huy Quân nhìn cô ta một lượt rồi cái xúc cảm chán ghét Kiều Linh từ khi nào đã xuất hiện, anh hỏi:
-”Em không biết thì tại sao dòng thông báo đó lại xuất hiện? Anh càng ngày càng không hiểu nổi con người em nữa rồi...với cả câu nói của Warri lúc đó là gì?”
-”Em thật sự không biết! Có thể máy tính của em bị hack....anh vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-khong-thich-yeu/81411/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.