Cô nói bằng giọng bình tĩnh , trên khuôn mặt không có một nét biến đổi gì nhưng nếu nhìn sâu trong mắt bạn sẽ chẳng thấy gì ngoài một mảng đen bất tận .
Càng nhìn sâu bạn càng cảm thấy như có một cơn lốc mang sức mạnh hủy diệt xoáy bạn vào sâu trong đó .
Lạnh giá không một vệt ấm nào .
" Hừ ! Chắc bọn mày không biết thân phận của tao đâu nhỉ .
Tao là Bạch Trà , tiểu thư nhà họ Bạch đấy !
Xem ra công ty của cha mẹ mày muốn tạm dừng hoạt động để đi nghỉ đông lắm nhỉ ?
Không sao ! Tao rất sẵn lòng ban thưởng cho sự dũng cảm của bọn mày . "
Khi nghe thấy lời của cô bọn họ cũng có chút không tin nhưng khi nhìn lại nhận sắc của cô thì da mặt họ bắt đầu xanh mét , hầu hết là bỏ chạy nhưng cô ta vẫn ở đây .
Vì cô đã cho đi đâu mà đòi đi .
" Mày vừa nói cái gì nhỉ ? " Cô buông tay làm cô ta ngã khụy xuống đất từ trên cao nhìn xuống làm bộ ngoáy tai .
" Không ... không ! Cô nghe nhầm rồi ! Tôi ... tôi không nói cái gì cả ! "
Cmn ! Con ả này quá đáng sợ rồi !
Không ngờ là cô ta lại có thể có võ , hơn nữa còn rất lợi hại .
Thân phận của cô tất nhiên là cô ta biết nhưng thế thì sao ?
Dù sao cũng chỉ là một con tiểu thư ăn hại , chỉ được mỗi cái học giỏi và có gia thế ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-lang-thang-muon-ve/1380262/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.