Chương 47
Cạch-
Ngay khi gương mặt của Lục Lệ Hành xuất hiện trước màn hình, Kỷ Khanh Khanh run tay làm rơi điện thoại xuống.
Trời đã khuya, Lục Lệ Hành ngủ không được còn gọi video cho cô làm gì?
Chẳng lẽ anh cũng mất ngủ giống cô?
Nhưng mà mất ngủ thì gọi cho cô làm gì?
Trong bụng Kỷ Khanh Khanh đầy nghi hoặc, nhưng không hiểu sao cảm thấy bản thân lại nôn nóng vò tóc, cô cầm điện thoại để sát vào màn hình.
Lục Lệ Hành vừa rồi vẫn còn thắc mắc tại sao hình ảnh video thoáng trở thành màu đen, sau đó là gương mặt phóng đại của Kỷ Khanh Khanh, anh bất ngờ không kịp đề phòng vội lui ra, bị con mắt đen thui phóng đại của Kỷ Khanh Khanh doạ.
Kỷ Khanh Khanh nhìn mắt của mình trong màn hình, hình tượng vẫn ổn sau đó điềm nhiên như không có việ gì hỏi: "Đã trễ thế này anh gọi có việc gì không?"
Lục Lệ Hành ngây người.
Ngoài cửa truyền đến tiếng động móng vuốt bịch bịch, sau đó là tiếng chó sủa mơ hồ.
Lục Lệ Hành hoàn hồn, "Không có việc gì, tôi chỉ muốn nói với cô một tiếng Tư Tư thích ứng khá nhanh, dì Bùi cũng rất thích Tư Tư."
"Dì Bùi thích là tốt rồi, hôm nay đã trễ quá, hôm nào anh có thời gian cũng quay video của Tư Tư cho tôi đi."
Lục Lệ Hành đồng ý ừ một tiếng.
"Vậy ông nội có khoẻ không?"
"Rất khoẻ."
"Vậy còn dì Bùi?"
"Dì Bùi cũng khoẻ."
Kỷ Khanh Khanh gật nhẹ đầu.
Hai người lại ăn ý giữ im lặng, nhất thời bầu không khí lại có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-muon-lam-qua-phu/51893/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.