Sáng sớm hôm sau Thẩm Ám tiễn Vân Yên ra sân bay.
Trên đường đi kẹt kinh khủng, đáng lẽ chạy 20 phút là có thể tới nơi nhưng lại bị kẹt tới gần một giờ đồng hồ.
Thẩm Ám lái xe chạy thật chậm.
Thật vất vả sắp tới nơi rồi thì anh lại đột nhiên phanh lại.
“Ừm?” Vân Yên nghi hoặc: “Sao lại ngừng?”
Tay Thẩm Ám vẫn để trên bánh lái, anh cau mày lại, khuôn mặt khó được mà lộ ra vẻ nghiêm túc.
Vân Yên thấy thế cũng bắt đầu khẩn trương theo, cô nhìn chằm chằm anh không chớp mắt.
Thẩm Ám trầm ngâm một lát, sau đó giống như một ông bố tiễn con gái rời nhà, cực kì buồn rầu nói: “Làm sao bây giờ, anh không ở thì ai nấu cơm cho em?”
Vân Yên “……Đoàn làm phim có cơm hộp mà”
Thẩm Ám không nói chuyện, còn lông mày vẫn nhăn lại, biểu cảm của anh rõ ràng là nói ------Đồ đó em ăn được sao?
“Anh cũng đừng lo” Biểu hiện của Vân Yên cũng cực kì giống một thiếu nữ gấp gáp rời khỏi ông bố già lo mãi không thôi, cô thúc giục nói: “Anh lái xe đi, lái xe đi”
Thẩm Ám mím môi, không động đậy.
Sau lại bị Vân Yên cho một cái tát mới không tình nguyện mà tiếp tục lái xe đi.
Cuối cùng cũng đến sân bay.
Vân Yên cởi bỏ dây an toàn rồi đưa tay đẩy cửa, mở không ra, cửa bị khóa lại rồi.
“Anh lại làm sao nữa?” Vân Yên quay đầu lại, ngữ khí không vui, cô dùng ánh mắt để khiển trách anh: “Anh đừng làm loạn nữa, em còn đang bận rất nhiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-muon-ly-hon/492668/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.