TRên không trung cao vạn trượng, Loan đao màu đỏ khổng lồ như một con thuyền nhỏ bay xuyên qua không trung, trên đó có một bóng mảnh mai ngồi xếp bằng. Lâm Nguyệt dùng ánh mắt lạnh nhìn ra xa, bàn tay mềm vừa động, bắn ra một luồng sáng chói, luồng sáng chói này chợt lóe trên không trung rồi biến mất.
Ba ngày trước cùng với đám Tư Mặc Ly đấu pháp một hồi, cuối cùng cũng để Tư Mặc Ly kết thúc rời đi.
Sau khi Tư Mặc Ly rời đi, Lâm Nguyệt tìm một nơi hẻo lánh, mở ra một động phủ, rồi ngồi trong động bế quan khôi phục tu vi, mãi cho tới ba ngày sau, toàn bộ linh lực tiêu hao hết trong cơ thể cũng khôi phục hoàn toàn, nàng có thể rời khỏi động phủ này rồi.
Tuy chỉ bế quan trong ba ngày ngắn ngủi, nhưng Lâm Nguyệt được lợi rất nhiều từ trong trận đấu pháp lúc trước, nàng ở giới tu chân hành tấu nhiều năm, nhưng gặp được kình địch thật sự thì chẳng có mấy, ngoài Tử Ngọc Đạo Quân là tu sĩ hóa thần ra, kẻ địch nàng gặp cũng có mấy người, mà Tư Mặc Ly được coi như là một kẻ có thực lực cường đại nhất.
Cũng nhờ trận đấu pháp này, khiến Lâm Nguyệt cũng hiểu thủ đoạn ma tu, cũng khiến cho nàng thấy kiêng kỵ hơn. Thủ đoạn Ma tu cực kỳ quỷ dị, thay đổi liên tục, khó đối phó hơn với linh tu, lần này nếu không phải nàng tu luyện công pháp vừa vặn khắc chế với ma công của đối phương, chỉ sợ giữa nàng và Tư Mặc Ly đến lúc đó ai chết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-nghich-tap-khuynh-thanh-doc-tien/1844630/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.