Lâm Nguyệt gật gật đầu, cũng không cò kè mặc với nàng ta thêm, nhưng bộ dạng vẫn giả vờ, lập tức có vẻ nói hơi khó khăn, “Vị sư tỷ này, thật không thể bớt chút thêm nữa sao?”
“Đây là giá ưu đãi nhất rồi, sư muội cũng biết pháp khí núi khí linh xuất ra rất khó có được đó” Người nữ tu kia thấy Lâm Nguyệt mặc trên người là y phục của đệ tử ngoại môn, lại còn nhỏ tuổi nữa thì cho rằng nàng không mua nổi, nên mới nói, “|Hay sư muội đi nhìn cái khác chút đi?”
“Được, vậy lấy cái này đi” Lâm Nguyệt rất đau lòng móc chậm rãi từ trong túi đựng đồ ra ba mươi khối linh thạch hạ phẩm đưa cho nữ tu, sau đó lại đưa miếng ngọc giản ra, hỏi, “Sư tỷ xem xem các tỷ ở đây có những linh dược này không?”
Nữ tu nhận linh thạch, đã giao dịch xong với Lâm Nguyệt, sau đó tiếp nhận ngọc giản ấn trên trán, lát sau cười bảo Lâm Nguyệt, “Những thứ này đều là linh dược cấp thấp, bình thường, trong tiêm chúng ta đều có, hơn nữa giá cả cũng không đắt, sư muội đợi một lát, ta đi lấy mang tới cho sư muội”
Sau nửa canh giờ, Lâm nguyệt rất hài lòng rời khỏi Bảo Côn Các. Nàng nhìn sắc trời cảm giác thời gian vẫn còn sớm, định chuẩn bị đi bách bộ bên kia quảng trường, xem chút xem có đồ vật gì tốt không.
Chỉ là vận khí của nàng như đã dùng hết rồi, đi dạo gần một canh giờ trên quảng trường, mà không nhìn thấy đồ nào đáng giá, còn phần cơ duyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-nghich-tap-khuynh-thanh-doc-tien/197615/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.