Lời Lâm nguyệt nói ra rất nặng, nên biết rõ tu sĩ kiêng kỵ nhất là người chặt đường tu đạo, thân là tu sĩ người đó không phải vì thành tựu con đường lớn khổ sở, mà cùng người tranh cướp, cùng ông trời tranh, thậm chí còn tranh với mình? Cố ý hủy đi tâm nhân đạo, là chuyện ác độc nhất, trơ trẽn nhất của giới tu chân.
Nếu lời này đổi lại là người khác, có lẽ người ngoài cmar thấy người này có dụng ý khác, chuyện cũng không đến mức nghiêm trọng như vậy, dù sao người ta chỉ đồng tình với nàng, đối nàng tốt cũng chỉ là một lòng tốt.
Nhưng những lời này từ miệng Lâm nguyệt nói ra cũng lại khác, trong mắt đám Ạn Tử Dạ, Lâm Nguyệt chỉ là một bé gái chưa tới bảy tuổi, vì cái gọi là đồng ngôn vô kỵ (lời trẻ con),miệng nói ra lại là chân thật nhất. Vì thế lời Lâm nguyệt nói ra dù rất nặng, nhưng không ai cảm thấy nàng cay nghiệt mà ngược lại thấy Diệp khuynh Tuyết có dụng ý khác.
Dù sao họ không biết rõ trong người Lâm Nguyệt lại là linh hồn người trưởng thành, mà trong mắt họ Diệp Khuynh Tuyết lại là bạn đồng lứa. Một người chưa tới bảy tuổi, một người mười một tuổi, sao cũng thấy tin đứa nhỏ kia hơn.
Từ đó mọi người ai nấy đều nhìn về phía Diệp Khuynh tuyết với ánh mắt tế nhị. Như đám An Tử Dạ Diệp chân chân, vị đó chẳng phải đều đi ra từ trong đại gia tộc sao? Coi như Liễu Vân và Liễu thanh xuất thân cũng là trai gái của tu nhị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-nghich-tap-khuynh-thanh-doc-tien/197617/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.