Là nên bỏ mặc Hạ Lan Lăng chạy thoát thân, hay ở lại tìm cách cứu hắn?
Khi âm thanh loạt soạt của vô số dị thú bò trườn vang lên từ nơi không xa, rốt cuộc cũng có người không trụ nổi nữa, bắt đầu lùi bước. Hắn thấy những người khác còn do dự đứng đó, liền hét lớn như phát điên:
“Không chạy thì tất cả đều phải chết ở đây!”
“Hắn đạp trúng sát trận rồi, cứu không nổi đâu! Ở lại chỉ có nước cùng hắn chôn thân!”
“Huynh cố gắng chịu đựng thêm chút nữa, Hạ huynh! Tại hạ còn chưa muốn chết đâu!”
Tiếng trườn bò càng lúc càng gần, từng bóng người bắt đầu hoảng hốt bỏ chạy tứ tán. Phong Khởi không liếc mắt nhìn Hạ Lan Lăng lấy một cái, chỉ kéo tay Lâm Táp Táp, vội vã chạy khỏi nơi nguy hiểm.
Lâm Táp Táp chạy được vài bước, ngoảnh đầu lại, liền thấy Lạc Thủy Vi đang liều mạng giãy khỏi sự ngăn cản của thị tòng bên cạnh, đôi mắt nàng đỏ bừng, nước mắt giàn giụa:
“Đi cứu sư huynh đi, không thể để sư huynh chết ở đây được!”
“Buông ta ra, ta phải quay lại bên cạnh sư huynh, người sẽ không sao đâu!”
Phải rồi, Hạ Lan Lăng sẽ không sao cả. Hắn vẫn sẽ bị sát trận cuốn vào tầng địa cung sâu hơn, tiếp tục kế hoạch tìm kiếm Tử Phần Đỉnh. Tất cả những chuyện trước mắt này, e rằng đều nằm trong tính toán của hắn – từng bước, từng bước đều chuẩn xác đến rợn người. Trò chơi tới đây là kết thúc, hắn sẽ xóa sạch tất cả, chỉ để lại chính mình tiến tới bảo vật.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-phan-dien-lai-lam-sup-do-cot-truyen-roi/2716602/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.