Hết tuần này, Thẩm Mặc cuối cùng cũng quay lại làm việc bình thường.
Sáng hôm đó, khi hai người chuẩn bị ra ngoài, Tô Lê vẫn chưa yên tâm.
Cô cầm áo khoác cho Thẩm Mặc: "...Hay là em đến ứng tuyển làm trợ lý mới của chị nha? Chỉ cần chị ở trong tầm mắt em thì em mới an tâm."
"Được thôi." Thẩm Mặc cười, "Chị có thể mua lại Tô thị, thế thì em không cần lo lắng về Tô thị, có thể đến bên chị làm việc yên tâm."
"...Cái này không được." Tô Lê suy nghĩ một lúc, rồi từ chối khéo: "Tô thị là tâm huyết nửa đời của cha em, nếu bị mua lại, ông chắc chắn không thể chấp nhận."
Thẩm Mặc suy nghĩ: "Vậy em có định từ chức không? S.G luôn sẵn sàng chào đón em."
"Ừ, vậy sao?" Tô Lê ghé sát, hôn một cái lên khóe môi cô, "Vậy thì em coi như nhờ vả tổng giám đốc Thẩm này rồi, sau này ở S.G em chẳng phải đi ngang dọc cũng được sao?"
Thẩm Mặc gật đầu: "Được."
"Phì." Tô Lê mỉm cười.
Cô hít một hơi thật sâu, lắc đầu: "Thôi vậy."
Thẩm Mặc không hiểu, kéo góc áo cô: "Tại sao?"
"Ăn bám tổng giám đốc Thẩm, sợ rằng tổng giám đốc Thẩm sớm muộn sẽ chán em mất." Tô Lê chỉnh lại cổ áo và mấy sợi tóc không gọn gàng của cô, "Với lại, em có chí hướng trở thành chỗ dựa cho tổng giám đốc Thẩm, nếu làm trợ lý của tổng giám đốc, làm sao thực hiện được mơ ước này?"
Thẩm Mặc nắm tay cô, đưa lên má cọ cọ: "Em đã là rồi."
Tô Lê cố nén cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-phao-hoi-a-quyet-dinh-dinh-cong/1184099/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.