Ngày hôm đó, Thẩm Mặc cùng hai trợ lý được giám đốc nhà máy dẫn đi tham quan dây chuyền sản xuất của nhà máy.
Không hiểu sao, dù đây là lần đầu tiên họ đến nơi này, nhưng Tô Lê lại có cảm giác nhân viên nhà máy tỏ ra thù địch với họ một cách khó hiểu – cô thường có cảm giác ai đó đang nhìn mình trừng trừng từ phía sau, nhưng khi quay lại thì chỉ thấy những công nhân mặc đồng phục đang chăm chú làm việc.
Cô không nghĩ đó là ảo giác của mình, vậy nên lời giải thích duy nhất là có điều gì đó rất bất thường ở nhà máy.
Sau khi đi một vòng, nghe giám đốc nói về quản lý hiện đại và thiết bị lớn, đầu óc Tô Lê đã bắt đầu quay cuồng.
Thấy họ chuẩn bị vào văn phòng để thảo luận các vấn đề quan trọng, Tô Lê ra hiệu cho Thẩm Mặc, đứng ngoài không vào cùng.
Thẩm Mặc gật đầu, không nói gì, tỏ ý cho cô tự do hành động.
Trong đầu Tô Lê vẫn còn vương vấn chuyện vừa rồi, cô không thể nghỉ ngơi.
Nghĩ một lát, cô cố ý đi đến những khu vực mà họ chưa tham quan.
Không còn giám đốc nhà máy và Thẩm Mặc bên cạnh, những ánh mắt thù địch cũng biến mất. Ngay cả khi Tô Lê cố ý đi dạo gần các nhân viên, cô cũng chỉ nhận lại những cái nhìn tò mò.
“Cô gái à, cô làm ở bộ phận nào thế?"
Hôm nay Tô Lê mặc rất giống một nhân viên văn phòng, cộng thêm khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp của cô, nói cô là một sinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-phao-hoi-a-quyet-dinh-dinh-cong/1184103/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.