Dịch: Nhị GiaTrong phòng ăn của Vạn Kiếm Tông.“Dạ sư muội, thịt thỏ yêu tinh hạng nhất này chất thịt trơn mềm, ăn rất ngon đấy, muội ăn thử đi." Lý Trạch Nguyên đưa thịt thỏ đến trước mặt Chỉ Dao, vẻ mặt như hiến vật quý nhìn qua nàng.Dưới ánh mắt chăm chú của Lý Trạch Nguyên, Chỉ Dao đành niếm thử một miếng, quả nhiên không tệ, sau đó nàng liền vui vẻ bắt đầu ăn.Thấy vậy, Lý Trạch Nguyên thở phào nhẹ nhõm, hắn thực sự sợ Chỉ Dao sẽ bị đả kích.
Trải qua hai ngày ở chung, hắn có chút khâm phục tiểu sư muội này, tuy nàng nói ít nhưng lại biết co biết duỗi, đối mặt với các sư huynh cũng không kiêu ngạo không siểm nịnh, trông chẳng giống một đứa trẻ bảy tuổi gì cả.Ăn uống xong, mấy người họ lại đồng thời lấy ra một cái hộp ngọc.Cả bốn người sững người một lúc, rồi tất cả đều phá lên cười.Lý Trạch Nguyên đẩy hộp ngọc về phía Chỉ Dao: "Dạ sư muội, ở đây có một ít Tức Nhu.
Nếu họ không muốn cho muội nhiều hơn, ta sẽ đưa cho muội một ít của ta.”Còn không đợi Chỉ Dao từ chối, hai người khác cũng đem hộp ngọc đẩy đến trước mặt nàng, hiển nhiên là ý tứ giống nhau.Thấy vậy, trong lòng Chỉ Dao cảm thấy có một luồng ấm áp.
Trong ba người này, Lý Trạch Nguyên tính tình nhanh nhẹn, tuỳ tiên, nhưng thực ra lại là người có đầu óc tinh tế, Tấn Lê tính tình thành thục ổn trọng, kiệm lời ít nói, Thạch Tề trung thực và chất phác, vững chắc và đáng tin cậy.Tất cả đều là những người đáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-to-ve-rat-vo-toi/642648/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.