Dịch: Nhị GiaNgày thứ hai, Chỉ Dao đến phòng nghị sự Dạ gia, chỉ thấy trong sảnh đã ngồi chật kín người.“Bái kiến đại bá, nhị bá, tứ thúc, thất cô, cửu thúc!” Chỉ Dao vội vàng hành lễ.“Ôi, Thập Thất, mau lại đây, để cô cô nhìn cho kỹ nào.” Dạ Như Tuyết đau lòng nắm lấy tay Chỉ Dao: “Thập Thất chúng ta đã gầy đi nhiều rồi, thế nhưng đã chịu không ít cực khổ?”“Thất cô, Chỉ Dao đây là trưởng thành." Chỉ Dao ngại ngùng trả lời."Không phải sao? Thập Thất của chúng ta càng ngày càng xinh đẹp, về sau nhất định sẽ so với mẹ con càng xinh đẹp hơn, không biết sẽ tiện nghi cho tiểu tử nhà nào nữa." Dạ Như Tuyết thở dài."Khụ! Thập Thất vừa mới trở về, muội lại nói cái gì đó!" Dạ gia đại bá Dạ Kỳ nhẹ giọng mắng.Dạ Như Tuyết trợn tròn mắt, đại ca của nàng lại bắt đầu sĩ diện nữa rồi."Cái vẻ mặt đó là sao? Hả?" Dạ Kỳ có chút khó chịu, những người khác nhìn thấy cảnh này cũng vội vàng giảng hoà.Khối thuốc súng tràn ngập phòng nghị sự, Chỉ Dao lại cảm thấy vô cùng thân thiết, người thân là như vậy, bình thường luôn có mâu thuẫn, nhưng nếu ai đó ở bên ngoài bị uỷ khuất, những người khác đều hận không thể đi dốc sức liều mạng.“Lần này Thập Thất trở về có thể ở lại bao lâu?” Nhị bá Dạ Thanh hỏi.“Đại khái nửa năm a.” Chỉ Dao cũng có chút không xác định."Thập Thất, hôm nay gọi con tới, là có liên quan đến quyền sở hữu Tuy Dương thành." Dạ Phong giải thích: "Cứ mười năm một lần, ở khu bắc của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-to-ve-rat-vo-toi/642708/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.