Khi Thẩm Trạch Dương đẩy cửa bước vào liền thấy Thẩm Nhược Giai đang buồn rầu ngồi trước bàn trang điểm, mỗi bên tai đeo bông tai khác nhau, bên phải mang bông tai đính kim cương xanh, bên trái là bông tai đính đá thạch anh tím.
Thẩm Nhược Giai nghe tiếng cửa mở, cô không cần quay đầu nhìn cũng biết là ai, bởi qua gương cô nhìn thấy rõ người nọ.
Cô nhướn mày, giọng có chút lạnh lùng.
- Không biết gõ cửa à?
Thẩm Trạch Dương bỏ qua lời nói của cô, ánh mắt của cậu chỉ dừng lại trên gương mặt xinh đẹp của cô.
Chị hôm nay rất đẹp.
Thẩm Nhược Giai mặc váy màu xanh ngọc kiểu trễ vai, mái tóc dài được búi lên lộ ra phần cổ xinh đẹp. Cô không cần làm gì, chỉ ngồi đấy đã vô cùng quyến rũ.
Thẩm Trạch Dương đi đến gần Thẩm Nhược Giai, hơi cúi người, ngẩng đầu nhìn về gương. Gương mặt hai người gần kề nhau, đến nỗi Thẩm Nhược Giai có thể cảm giác được hơi thở của cậu.
Thẩm Trạch Dương.
- Không biết chọn bông tai nào ?
- Thấy cái nào đẹp? - Thẩm Nhược Giai hỏi.
- Đều được. - Thẩm Trạch Dương trả lời ngắn gọn.
- Đều được? - Thẩm Nhược Giai hơi bất mãn với câu trả lời của cậu.
- Chị vốn đẹp như tiên nữ rồi, đeo bông tai nào đều xinh hết. Nhưng mà... - Thẩm Trạch Dương nói đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-van-cot-truyen-da-tan-vo/372648/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.