Thẩm Nhược Giai về nhà, quả nhiên ở phòng khách cô thấy một người đàn ông mặt lạnh ngồi ở sô pha.
Thẩm Tinh nghe thấy tiếng bước chân, anh xụ mặt nhìn Thẩm Nhược Giai bình tĩnh chuẩn bị lên lầu, hoàn toàn không nhìn anh.
- Nhược Giai. - Thẩm Tinh hít sâu bình ổn lại lửa giận trong lòng.
Vốn là tối nay anh sẽ không về nhưng mà anh không yên tâm để Nhược Giai ở nhà. Ai biết khi không có anh quản thì Nhược Giai có đi chơi cùng với đám bạn không đàng hoàng kia hay không?!
Quả nhiên trực giác của anh là đúng, Thẩm Tinh trở về nhà thì không thấy cô đâu, người hầu báo là tiểu thư đi chơi rồi.
- Hả? - Thẩm Nhược Giai nghe thấy anh gọi tên mình, cô dừng bước,vẻ mặt không kiên quay đầu lại.
Đại khái là lại nghe Thẩm Tinh một tràng giáo huấn.
Thẩm Nhược Giai trong lòng thở dài.
- Em ăn cơm chưa?
Nhưng ngoài dự đoán của Thẩm Nhược Giai, Thẩm Tinh chỉ quan tâm hỏi.
Thẩm Nhược Giai sửng sốt vài giây, sau đó trả lời.
- Chưa.
- Vậy ngoan ngoãn ngồi chờ ở đây,anh đi hâm nóng đồ ăn. - Thẩm Tinh ôn hoà nói,rồi đứng dậy vào phòng bếp.
Vừa nãy Thẩm Tinh đã nghĩ kỹ rồi.
Hiện tại nên dùng phương thức ôn nhu hơn đến gần Nhược Giai, khi đến gần được em ấy thì chậm rãi uốn nắn lại tính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-van-cot-truyen-da-tan-vo/372682/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.