Chiaki đã ngồi dưới gốc cây ấy từ bao giờ rồi, Ace cũng không biết nữa...
Cô ấy ngồi đó, im lặng...!Khiến cho cậu bỏ quên mất sự tồn tại của cô ấy...
Lần nào cũng thế, cậu đã vô tình bỏ quên cô ấy bao nhiêu lần.
Nhưng cô ấy vẫn ở đó chờ cậu...
- Chiaki._ Ace cất lời gọi người vẫn đang ngồi dựa vào thân cây nơi cậu đang bị trói.
Đương nhiên là đã hạ giọng để tránh đánh thức Luffy...!Cô gái nhỏ ngước mắt lên nhìn cậu, đôi mắt ấy...!trống rỗng...
- Ace này, liệu tớ có bị sao không nhỉ?_ Chiaki ngẩng mặt nhìn cậu nhóc bị trói trên thân cây và nở một nụ cười nhợt nhạt...
- Có chuyện gì với cậu sao?_ Lần này, Ace lại thấy lo...!Chiaki càng lúc lại càng hạ thấp sự hiện diện của cô ấy! Cậu cảm thấy sợ.
Nếu cứ như vậy, có khi cậu sẽ quên mất cô ấy mất...
- Sabo không biết sẽ như thế nào? Lẽ ra tớ phải khóc chứ! Nhưng...!tớ không thể khóc được...!Tớ cứ cười ấy...
Chiaki nở một nụ cười rạng rỡ với Ace, nhưng ánh mắt lại trống rỗng...
Khiến Ace rét lạnh...!Đôi mắt ấy...!không thuộc về người sống...
Nó thuộc về những kẻ đã chết...Trống rỗng...!Không chút tinh thần nào...
- Ace, cậu...!sẽ không chết...!đúng không?_ Chiaki vẫn giữ nụ cười trống rỗng đó và cất lời hỏi Ace...!Sau đó, cô lại tự trả lời:_ Ace, là tớ đã hại chết Sabo...
Một câu nói, thành công khiến cho Ace cứng người...
Còn Chiaki thì vẫn vô cùng điềm tĩnh để nói nên những lời đã "dày công chuẩn bị".
Thật ra thì nó cũng là một phần cuộc sống thực của cô...
-
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-van-cua-anime/1498797/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.