Thừa Minh rảnh rỗi lấy một cuốn sách ngồi đọc giết thời gian. Mấy vị khách vừa về tới thì vào phòng chuẩn bị chút đồ. Bên chương trình thông báo bây giờ sẽ đưa mọi người đi tắm nước lá Dao và matxa để giảm bớt mệt mỏi sau cuộc hành trình dài. Vì thế, ai cũng vui vẻ đi lấy thêm một bộ đồ sạch để mang theo. Khi xuống nhà, nhìn thấy Thừa Minh vẫn đang đọc sách, Nhã Luân hỏi:
- Cậu không đi matxa sao mà còn ngồi đây, Thừa Minh?
Thừa Minh rời mắt khỏi cuốn sách, trả lời:
- Mọi người đi đi. Hiểu Linh không được khỏe nên tôi ở lại trông chừng em ấy. Biết đâu em ấy cần cái gì lại không có người giúp?
Nhã Luân hỏi lại:
- Cô ấy có mệt lắm không? Có cần gọi bác sĩ xem một chút?
Thừa Minh lắc đầu:
- Hiểu Linh bảo không cần. chỉ muốn ngủ. Lát nữa em ấy tỉnh mà vẫn mệt thì tôi gọi sau.
Vừa lúc hắn lướt qua đám người không thấy Bác Minh liền hỏi:
- Bác Minh cũng không đi?
Nhã Luân gật đầu:
- Ân. Có chút công việc vừa gọi nên đệ ấy ở lại để xử lý.
Thừa Minh âm thầm cảm thấy may mắn. Nếu hắn cứ để Hiểu Linh nghỉ ngơi mà bản thân lại đi ngâm tắm thì chẳng phải tạo điều kiện cho cô nam quả nữ ở lại nơi này sao... Âu Dương Bác Minh vô sỉ bao nhiêu hắn đã nhìn thấy. Trong khi Hiểu Linh đang mệt mỏi, để hắn ở lại chẳng phải thành cơ hội cho kẻ đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-van-np-lam-sao-de-song/803083/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.