Cố Thừa Minh vào phòng của mình, dựa sau cửa mà thở dốc. Đưa đôi tay mình đang vô thức run rẩy lên nhìn chằm chằm. Ban đầu ôm lấy Hiểu Linh, hắn đơn thuần chỉ muốn xin lỗi cô vì bản thân hèn yếu, muốn an ủi cô khi bị chính người cha của mình cay nghiệt. Nhưng là, khi ôm trọn cô vào lòng, hắn liền dần dần không muốn buông tay. Hắn nghe được tiếng trái tim đập đều đặn hữu lực trong thân thể nhỏ bé ấy khiến tâm thần hắn yên ổn. Sự ấm áp cùng mềm mại lan tỏa. Mùi hương chỉ riêng Hiểu Linh có: nhẹ nhàng, man mát và có chút ngọt. Hơi thở cô ấy ngay lồng ngực khiến hắn cảm thấy cả cơ thể như nóng dần. Bất tri bất giác, Thừa Minh nhìn xuống phần gáy mảnh mai trắng nõn của Hiểu Linh vì cô có thói quen cột cao tóc. Ánh mắt hắn đăm đăm nhìn, khao khát được hôn lên đó... khao khát nhiều hơn nữa. Muốn....
Đột nhiên, Thừa Minh nhìn thấy một ánh mắt đang nhìn bọn họ. Có chút giật mình hoàn hồn. Áp xuống những cảm xúc điên cuồng đang dâng trào trong lòng, hắn thong thả buông Hiểu Linh ra, nhắc nhở cô nghỉ ngơi một chút hãy tập luyện rồi trở về phòng... Đến bây giờ Thừa Minh vẫn không biết tại sao mình run rẩy khi nhận ra tình cảm hắn dành cho Hiểu Linh không phải tình thân. Hắn là yêu thích cô ấy, muốn cô ấy trở thành nữ nhân của hắn... hắn phấn khích hay sợ hãi khi nhận ra tình cảm của mình đây? Phấn khích vì nhận ra sự rối rắm bấy lâu nay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-van-np-lam-sao-de-song/803137/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.