“Ha ha, không ngờ có một ngày Trẫm lại có thể nhìn thấy câu nói "anh hùng khó qua ải mỹ nhân" xuất hiện trên người Vương thúc. Thôi, nếu Vương thúc thích, Trẫm cũng không muốn chia rẽ uyên ương, mời Phùng tiểu thư bước tới đây.” Nguyên Thần vung tay lên rộng lượng nói.
Một cung nhân nhanh chóng bước tới đẩy Tô Quỳ tới trước điện, khuôn mặt cô hơi cứng đờ, đầu óc loạn thành một đống hồ nhão.
Nhưng cô vẫn hơi cúi đầu coi như hành lễ, “Thần nữ không tiện, mong rằng Hoàng Thượng thứ lỗi.”
Lúc này tâm trạng Nguyên Thần rất vui sướng nên cũng hoàn toàn không để ý cô có hành lễ với hắn ta không. “Không sao, không cần đa lễ, trẫm nghĩ, ngươi cũng nghe thấy rồi đó. Tuy lệnh của cha mẹ, lời người mai mối mới đúng quy tắc, nhưng Trẫm vẫn muốn hỏi suy nghĩ của ngươi.”
“Ta……” Tô Quỳ hơi hé miệng, lời từ chối còn chưa kịp thốt ra thì một ánh mắt sắc như dao lạnh đã bay tới.
Cảm giác lạnh lẽo làm cô giật mình, Tô Quỳ lặng lẽ giương mắt nhìn về phía đầu sỏ gây tội, cô bĩu môi, dùng ánh mắt ý bảo: Ngươi có ý gì?
Quân Mạc chỉ cười không nói, vẻ mặt khó lường: Cho nàng một ánh mắt, tự mình cảm nhận đi.
Tầm mắt của hai người đan chéo trong không khí, bùm bùm văng lửa khắp nơi.
Tô Quỳ nghiến răng: Ta…… Có thể từ chối không?
Đôi mắt phượng của Quân Mạc cong thành mắt hồ ly: Có thể ~nhưng mà sau đó nàng phải suy nghĩ xem...
Nàng giận dữ lườm hắn: Xem như ngươi giỏi!
Tô Quỳ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-xuyen-nhanh-nam-than-lieu-nghien/1939854/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.