âm đ*o căng chặt của Cố Khinh Âm đột nhiên bị một vật cứng cắm vào, khiến toàn thân nàng run lên, bàn tay đang luồn vào mái tóc đen của Hàn Cẩm Khanh nắm chặt lại, hai mắt khép hờ, miệng thơm hé mở, bên môi tràn ra một tiếng rên rỉ, biểu tình như đau đớn lại như thỏa mãn.
"Ân... Ngài..." Nàng thở hổn hển, dần dần thích ứng với sự xâm nhập của hắn, lắc lắc đầu, nói: "Không phải, không phải mọi chuyện đều theo ý ngài!"
Môi Hàn Cẩm Khanh còn đang lưu luyến trước bầu ngực đầy đặn của nàng, phân thân to lớn cảm nhận nhiệt độ nóng bỏng của thân thể nàng. hoa huy*t của nàng vừa chặt vừa sâu, mị thịt nhanh chóng ghì chặt lấy cây gậy của hắn, một cảm giác tuyệt vời khó tả chạy dọc thân thể, mắt hắn tối sầm lại, tách hai chân nàng đi, đi vào càng sâu hơn. Quy đầu hung hăng xông thẳng vào trong, kích thích nàng rên rỉ nghẹn ngào.
"Không cần... A, nơi đó không cần..." Từng cú va chạm mạnh mẽ khiến đầu óc nàng trống rỗng, dũng đạo bị hắn chiếm cứ hoàn toàn, chỗ mẫn cảm bị hắn nắn bóp không ngừng. Xúc cảm nóng rực khiến bụng nàng co rụt lại, xuân thủy trào ra khỏi hoa tâm, dâm dịch trong suốt dấp dính che kín nam căn của hắn.
Hắn nhìn nàng, khóe mắt nàng ươn ướt, hai má hồng phiếm say lòng người. Thấy hắn nhìn chăm chú, trong nháy mắt nàng lại nguy trang thành vẻ quật cường.
Hàn Cẩm Khanh: "Cố Khinh Âm, ta thích làm tình với nàng như vậy." Giọng nói của hắn thản nhiên, vô cùng mị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-quan-van-su/55942/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.