Minh Tiêu Hạc đưa đầu lưỡi ra, chậm rãi liếm láp, đôi mắt lưu ly vẫn luôn nhìn nàng, mơ màng nhưng lại thâm thúy.
Hắn chưa bao giờ biết thứ nữ nhân bắn ra có mùi vị gì, thế là bèn hé miệng, ngậm lấy hai cánh hoa đầy đặn.
Vì vẫn còn trong cơn cao trào nên toàn thân Cố Khinh Âm run run, dịch thể từ sâu bên trong tuôn ra nhiều hơn, len vào giữa răng môi hắn.
Minh Tiêu Hạc không ngừng hôn, liếm, không hề ghét bỏ dòng dịch tanh ngọt đang chảy xuống yết hầu mình. Cứ nghĩ tới đây là hương vị của Cố Khinh Âm, tiểu huyệt của nàng đang nằm trong miệng hắn, là huyết dịch toàn thân hắn chảy xiết. Đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp những sợi lông tơ mềm mại của nàng như đang vuốt ve, rồi bỗng nhiên nhắm thẳng vào khe hở thần bí, mút mạnh hai mảnh môi hoa.
Cố Khinh Âm nhìn khuôn mặt đẹp rực rỡ của hắn đang nằm dưới thân mình. Trên mặt dính đầy dịch thể trong suốt, cánh môi mọng mước bao lấy nơi tư mật mềm mại nhất của nàng, đầu lưỡi liếm láp dọc theo khe hở, thỉnh thoảng lại khiêu khích hoa hạch.
Hình ảnh dâm đãng này làm cơ thể nàng run lên như lá rụng, tư vị rung động mất hồn khiến da thịt toàn thân nàng càng diễm lệ chói mắt, hai bầu ngực sóng sánh mê người, nụ hoa đỏ hồng như hai quả dâu tây.
"Ah...... Nha, ân......" Ngón tay nàng luồn vào mái tóc mềm mại của hắn, dùng sức kéo mạnh, bụng dưới không ngừng run rẩy.
Nàng cảm thấy mình như đứng trên mây, hai lần cao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-quan-van-su/56085/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.