#14
Dạ Điệp đang ngồi trên giường ăn táo thì Lê Duật bước vào
"Ê. Đồ đàn bà. Anh yêu của tôi đâu?"
".... Về rồi...."Nhịn
" Cái gì?"
Dạ Điệp ngạc nhiên ngồi thẳng dậy
"Sao lại về rồi? Tại sao lại thế?"
Lê Duật day day huyệt thái dương
Cái cô gái lắm chuyện này. Có thể bớt ầm ĩ được không hả? Lấy đâu ra lắm chuyện vậy chứ
"Tôi làm sao mà biết được. Cô đi mà hỏi anh ta"
Nói rồi anh cầm bệnh án định đi ra ngoài
Ngay lập tức Dạ Điệp chạy tới kéo tay anh ta lại
"Này này anh định đi đâu? Tôi đang hỏi anh đó"
Lê Duật mệt mỏi vung tay cô ra
"Cô muốn hỏi gì thì gọi anh ta đi. Hỏi tôi mãi thế. Tôi đâu phải anh ta"
Cô lập tức phản kháng
"Nhỡ anh yêu của tôi đang đau đầu hay đang mệt thì sao. Dù sao anh ấy chăm sóc tôi suốt "
Anh liền quay lại nói
"Vậy cô làm như tôi không đau đầu ý" Tôi phải đau đầu suốt từ lúc cô tỉnh dậy đây nè. Vậy mà cô cứ léo xéo suốt
Dạ Điệp chớp chớp mắt
"Anh đau đầu liên quan gì đến tôi"
"Tôi...."
Khói từ trên đầu Lê Duật bắt đầu bốc ra
Anh nghiến răng một cái rồi bước ra ngoài
"Ê ê. Anh đi đâu đấy?"
"Rầm"
Cánh cửa bị đóng mạnh một cái chứng tỏ sự tức giận của người vừa đóng
Nhìn cánh cửa đã đóng, Dạ Điệp thở phào một cái rồi bước tới giường nằm xuống
"Cuối cùng cũng đi rồi "
Cái giọng điệu này như thể Lê Duật làm phiền cô vậy
Tư quản gia bên cạnh bây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-sinh-bao-thu/2439144/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.