#17
Aaaaa"
Tử Kỳ cùng Lục Mai kêu gào thảm thiết
Vì gan lớn hơn nên Tử Kỳ chỉ kêu lên một tiếng bất ngờ, còn Lục Mai thì vẫn tiếp tục kêu lên
Tiếng hét của cô ta khiến hắn cảm thấy chói tai, Tử Kỳ liền chán ghét đẩy cô ta ra
"Em đừng kêu nữa. Bình tĩnh lại đi"
Nói rồi, anh ta đứng lên định đi đến mở cửa phòng
Lục Mai thấy vậy liền đứng lên ôm chặt lấy anh ta
"Anh định đi đâu? Anh định bỏ em lại à?"
"Không phải. Anh đi mở cửa phòng, bật điện lên cho sáng"
Hắn bây giờ đang cảm thấy cực kì bực mình
Chưa bao giờ hắn chán ghét Lục Mai như bây giờ
Lục Mai sợ hãi ôm chặt hắn hơn nữa
"Em...em đi với anh"
"Được rồi"
Tử Kỳ miễn cưỡng ôm hờ lấy cô ta bước đến chỗ công tắc
"Tách "một tiếng
Căn phòng vẫn tối đen, bóng đèn không hề sáng mà thay vào đó là tiếng giống như tiếng thở
Tử Kỳ nhíu mày
"Chẳng lẽ là đèn hỏng rồi"
Nhưng rõ ràng lúc trước đi ngủ đèn vẫn sáng mà
Lục Mai nghe thấy tiếng thở thì sợ hãi ôm lấy anh ta chặt hơn
"Kỳ. Kỳ, có...có tiếng gì đó?"
Lúc này Tử Kỳ liền đẩy cô ta mạnh một cái
"Em làm cái gì đấy? Ôm chặt quá anh khó thở"
Lục Mai bị bất ngờ đẩy mạnh một cái liền lảo đảo ngã xuống sàn
Cô ta dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn lên hắn
Hắn cư nhiên đẩy cô ta ra
Trước giờ hắn chưa bao giờ làm vậy với cô ta
Đôi mắt của Lục Mai bắt đầu ngân ngấn nước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-sinh-bao-thu/2439150/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.