Từ sau khi đi chơi với nhau về, Tiền Gia đã cảm thấy Dương Tố Hoan trở nên có chút là lạ.
Nhưng mà cô cũng không biết đến tột cùng là sai chỗ nào.
Buổi tối hôm em họ về nước, Tiền Gia về đến nhà, lôi một đống quần áo trong tủ ra, mặc thử từng món. Cho dù mặc thế nào, lúc Tiền Gia nhìn mình trong gương đều không vừa lòng lắm.
Vì vậy, cô cầm một bộ, đi tới ban công phòng khách, đứng trước mặt Dương Tố Hoan, hỏi: “Cậu thấy mình mặc bộ nào đẹp hơn?”
Vậy là, đi đón cô gái kia sao? Lúc trước Tiền Gia từng nói với cô gái trong điện thoại là hôm nay sẽ đến sân bay đón.
Dương Tố Hoan nhìn xong, chỉ nói một câu: “Cậu đang yêu à?”
Tiền Gia bị câu hỏi không đầu không đuôi của Dương Tố Hoan làm cho có chút choáng.
Tiền Gia lập tức lắc đầu: “Không có.”
“Vậy thì cậu muốn đi gặp ai?”
Tiền Gia nghe thế, mới biết được Dương Tố Hoan đang hiểu lầm, vì vậy vội vàng giải thích: “Đi đón một cô em gái.”
“Một cô em gái?” Dương Tố Hoan suy nghĩ cái từ em gái này hết lần này đến lần khác.
À, đúng là đang tán gái à.
Tiền Gia gật đầu: “Đúng.”
“Chúng ta cũng đừng ở chung nữa thì tốt hơn.” Dương Tố Hoan nói rồi đứng lên, đi vào trong phòng khách.
“Này!” Tiền Gia lập tức bắt lại cổ tay Dương Tố Hoan, nói: “Vì sao? Mình đón em gái… với ở hay không ở chung, có liên quan gì?”
“Không phải cậu đang yêu đương với cô em gái đó sao? Còn ở đây,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-than-dung-phai-nu-than-kinh/360369/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.