Trương Tái Hoa vội đỡ cháu trai dậy, đẩy anh ta đi dạy dỗ Tiết Linh Yến: “Đánh, đồ tiện nhân, đánh đến khi sợ là nghe lời.
”Tiết Linh Yến mặt không biểu cảm khinh bỉ bọn họ, cả người toát ra sát khí đáng sợ.
“Ực.
”Trương Đại Xuân sợ đến mức nuốt nước bọt, mới phát hiện mình lại bị một đứa vô dụng dọa cho sợ?Ngay lập tức lộ nét mặt hung hăng, nghiêm giọng la lên với cô ta: “Con nhỏ kia, ánh mắt kia của mày là thế nào? Hù dọa tao à? Tưởng tao bị dọa lớn là… Ưm… Ưm…”Anh ta còn chưa la xong, đã bị Tiết Linh Yến bóp cổ xách từ dưới đất lên giơ lên trên không áp vào tường.
Bàn tay đó lạnh như băng vậy, bóp chặt lấy cổ của anh ta, không thể vùng vẫy như khóa sắt.
Anh ta sợ hãi trợn mắt lên, hai chân đá lung tung, cố gắng hết sức vùng bẫy, trong họng phát ra tiếng cầu cứu ưm a, nét mặt chuyển dần từ đỏ sang tím.
Anh ta cao to vạm vỡ lại không hề có sức chống lại dưới tay của Tiết Linh Yến yếu ớt.
Trương Tái Hoa và Lý Tiểu Hồng ở bên cạnh bị trường hợp đột xuất này dọa hết hồn, mắt đầy kinh hãi nhìn Tiết Linh Yến.
“Thế giới này không được giết người.
”Lính của Diêm Vương vội la lên một tiếng với Tiết Linh Yến.
Tiết Linh Yến chê bai nhíu mày một cái, thế giới quỷ gì đây? Còn không được giết người?Lúc cô làm đại vương trên núi, những người hiế,p dâm cướp bóc như Trương Đại Xuân rơi vào tay cô, muốn chết nhanh chóng đối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-tho-phi-tru-danh-muon-xac-hoan-hon-o-thap-nien-70/2168367/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.