Như thế thì lời to rồi!
“A Tín, số hàng mà mấy công nhân khác chuyển hôm nay được chuyển tới đâu?”
“Ra ngoài tỉnh...”
Thôi, nếu muốn dỡ ra kiểm tra thì tôi bắt buộc phải ra ngoài tỉnh, nhưng giờ tôi và Lâm ma nữ đối đầu đến thế này tôi đi được sao? Người phụ nữ đó, rõ ràng là sẽ không dễ dàng tha cho tôi. Hoàng Kiến Nhân! Nhất định là hắn đã giở trò! Chắc chắn có liên quan đến Mạc Hoài Nhân, tôi biết chắc chắn, nhưng không thể làm được gì! Được rồi, tôi sẽ từ từ canh chừng, tôi không tin chúng có thể làm gọn gàng như thế! Tôi nhất định sẽ khiến chúng phải trả giá!
Cửa phòng bệnh mở ra, một người tôi không muốn gặp nhất bước vào - Lâm Tịch. Cô ta vẫn cái dáng vẻ lạnh băng băng đó, phía sau còn có một người đàn ông đeo kính, xách cặp. Vừa vào cô ta đã mỉa mai: “Thấy anh nằm trên giường bệnh vốn dĩ tôi không nên giậu đổ bìm leo, không nên tìm anh tính sổ, nhưng anh dám chửi tôi?! Ân Nhiên, anh đúng là có dũng khí, mạnh mẽ, nhưng anh không có óc! Dám đối đầu với cấp trên, tôi thật khâm phục anh! Anh dám chửi tôi! Tôi sẽ khiến anh không được yên thân! Đây là luật sư của tôi, anh nói chuyện đi!”
Tôi chửi lại: “Làm sao?! Cô đánh vào đầu tôi mà giờ đòi kiện tôi?”
“Ân Nhiên tiên sinh, có ai nhìn thấy tôi đánh vỡ đầu anh không?! Rõ ràng là tự anh ngã, muốn tống tiền tôi chắc? Ân tiên sinh, kiện cáo phải tốn rất nhiều tiền và dựa vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-thuong-cap-hung-ton-cua-toi/1476874/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.