Tôi gọi một chai rượu trắng một mình ngồi uống cạn, lúc bước ra khỏi quán bar thì đầu óc váng vất, nhưng càng uống lại càng tỉnh, ai bảo uống rượu sẽ giải được sầu chứ? Đi qua một khu vui chơi quy mô lớn, ánh đèn lấp loáng và tiếng nhạc nhảy xập xình thu hút tôi, tôi đi vào trong.
Tôi nhảy điên cuồng…
Sau đó rất lâu, tôi mệt quá liền đến chỗ quầy bar, cái bàn rất dài, có nhiều người đẹp cô đơn đang ngồi hút thuốc. Tôi lắc lắc đầu, gọi một cốc đồ uống, nhìn xem các chàng trai phong lưu ở đây tán tỉnh người đẹp thế nào.
Bên phải là một cô gái với mái tóc dài ngang vai mặc bộ quần áo thời trang, ngồi vắt chân lặng lẽ uống rượu, một anh chàng mặc com-lê tiến lại: “Cô em, cùng uống một ly nhé!”
“Cút!”
Anh ta biết điều cút đi.
Lại một anh chàng ăn mặc thời thượng tiến lại: “Cô em, nể anh nhảy một điệu nhé!”
“Cút!”
Anh chàng này cũng biết điều mà cút.
Không lâu sau một anh chàng đẹp trai lại gần, rất ra dáng dựa vào quầy bar, giơ ly rượu lên: “Một mình à?”
Cô gái đó để ý tới anh chàng đẹp trai đó rồi, nhìn chằm chằm anh ta: “Cút đi!”
“Cô có gì giỏi chứ?”
“Cút!”
Anh chàng đẹp trai đó cũng mặt hầm hầm bỏ đi.
Tôi chống tay xem một cách háo hức, cô ta bỗng quay lại nhìn. Tôi sững sờ, nhìn cô ta rất lâu tôi mắng: “Nhìn cái gì mà nhìn?”
Lý Bình Nhi, người đã lừa tôi vào phòng chứa đồ mà hét tôi sàm sỡ. Mắng xong tôi lại nghĩ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-thuong-cap-hung-ton-cua-toi/1476898/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.