Editor: Thơ Thơ
Suy nghĩ bị cắt đứt, cô cười nhạt lắc lắc đầu: “Nhà các người…… tôi tuyệt đối sẽ không đi trở về.” Trong ánh mắt có kiên định không cách nào lay động.
Hoàng Phủ Nguyệt thật sự không nghĩ tới Tuyết Vi sẽ chấp nhất như vậy, nói đi, liền tiêu sái rời đi như vậy; hơn nữa, không mang theo một chút không tha cùng tình cảm.
“cô thật đúng là người phụ nữ vô tình.” Anh khó chịu liếc mắt, một sợi tà quang chậm rãi nhìn về phía bụng Tuyết Vi: “chỉ có 1, 2 tháng nữa bụng cô to lên đi? Cô tính toán làm sao bây giờ?”
“Điểm này tôi đã nghĩ kỹ rồi, tôi ở công tác 1, 2 tháng, chờ lúc bụng không cách nào che dấu được nữa liền xin Mộ tướng quân nghỉ bệnh dài ngày, lặng lẽ sinh hạ đứa trẻ cho tới khi trở về đi làm.” Tuyết Vi như suy tư gì nhẹ vỗ về bụng mình.
Bây giờ, cô vẫn là thiếu nữ chưa lập gia đình, đợi bụng thật to lên, một khi bị người nhìn ra, cô chắc chắn phải chịu xử phạt thực nghiêm khắc, cho nên bây giờ chỉ có thể dùng biện pháp này che dấu sự thật mang thai.
“Ai……” Hoàng Phủ Nguyệt nặng nề thở dài một hơi, không nói xuống. Tuyết Vi đều đã kế hoạch hết thảy hoàn mỹ như vậy, cho dù anh nói thêm tựa hồ cũng là vô dụng.
Lại hàn huyên cùng Hoàng Phủ Nguyệt trong chốc lát sau, bọn họ liền ngừng nói.
Tuyết Vi trở về office building liền có mấy nam binh hứng thú vội vàng vây quanh cô lên: “Tiểu Tuyết, buổi tối hôm nay có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-vuong-mommy-gia-lam/924554/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.