Editor: Thơ Thơ
Lưu manh!!
Cái này làm sao Hoàng Phủ Nguyệt không có phong độ như vậy? Liền không thể chừa cho cô chút mặt mũi sao?
Một khuôn mặt đen, lẳng lặng ngồi ở trong một góc.
Hoàng Phủ Minh bất đắc dĩ cầm một ly nước trái cây ngồi xuống bên cạnh cô: “Uống nước đi.”
“cách tôi xa một chút!!”
“cô lại phát tính tình gì?!”
“không phải anh nói anh sẽ không hát sao??? Nếu đã nói sẽ không hát, vừa rồi đừng nên hát, rốt cuộc giả chút!!!” Thơ_Thơ_diendanlequydon
Lúc này Hoàng Phủ Minh mới hiểu được, cảm tình cô gái chết bầm này là bởi vì chuyện này sinh hờn dỗi. “Tốt, lần sau, tôi không hát, có thể sao?”
Nhìn bộ dáng anh bất đắc dĩ, lập tức Tuyết Vi nhận thấy được là mình có chút vô cớ gây rối. “Xin lỗi, là vấn đề của tôi. Bất quá…… nếu anh hát dễ nghe như vậy, vì sao không hát hả?”
“Tôi thật sự không thích ca hát.”
“Vậy sao anh còn tới nơi này chơi?”
“Nguyệt thích nơi này. Tôi không thể bồi cô một buổi sáng, không bồi Nguyệt đi?”
Hả……
Không nghĩ tới người đàn ông giống Hoàng Phủ Minh bề ngoài lạnh lùng hà khắc như vậy, trong xương cốt đối với em trai lại là ôn nhu như vậy?
Rõ ràng anh chỉ lớn hơn Hoàng Phủ Nguyệt một tuổi, không phải sao, nhưng, lại mười phần thành thục, giàu nam tính.
‘ tích táp……’
Đột nhiên, tiếng ca đinh tai nhức óc vang lên, nháy mắt trong phòng bao phủ một mảnh đèn nê ông lập loè.
Một tay Hoàng Phủ Nguyệt kéo Tuyết Vi từ trên sô pha lên: “Bảo bối, đến đây đi.”
Hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-vuong-mommy-gia-lam/924650/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.