Đông Vũ Đăng xoa đầu Vũ Đồng và mĩm cười. Đã rất lâu rồi anh chưa được ôm em gái của mình vào lòng như thế này.
Vũ Đằng nhìn Vũ Đăng, anh rất giống Giao Ân_Đại thái tử và cũng là anh trai của cô và Lệ Vân ở Đông Thuyên Quốc. Cô chỉ biết đứng im và lặng nhìn.
-Vũ Đằng!- Anh gọi cô.
-Vũ Đằng con đến ngồi kế bên Vũ Đăng đi! Hai anh em đã lâu rồi không gặp mà.- Chiêu phu nhân cười hiền.
-À, dạ!- Cô gật đầu và ngồi xuống.
-Nghe nói Vũ Đằng đã có bạn trai rồi à?- Anh nhíu mày, buông lời trêu ghẹo.
-Vâng!- Cô gật đầu.
-Bây giờ Vũ Đằng cũng thùy mị hơn xưa ha.- Anh lại trêu chọc cô.
Vũ Đằng không trả lời chỉ cúi gằm mặt, hai má cũng bắt đầu ửng hồng lên.
Chiêu phu nhân nhíu mày, bà lên tiếng mắng yêu Vũ Đăng.
-Thằng cún con này, vừa về là đã trêu chọc hết người này tới người khác. Thật không chịu nổi con mà!
Anh mĩm cười híp mắt rồi hỏi bà.
-Ba khi nào mới về vậy mẹ?
-Mẹ đã nói với ba rồi, ba bảo là sẽ thu xếp và về thật sớm. À, cuộc sống của con ở nước Z ấy thế nào rồi? Sống một mình trong thời gian 10 năm ở đấy ắc hẳn con cô đơn lắm.- Bà đặt tách trà xuống, ung dung nói.
-Nhiều lần con muốn trở về đây lắm nhưng nghĩ lại, con còn phải giúp đỡ ba trong thương trường khốc liệt ấy nên con đã vóc hết sức mình học tập và tìm tòi về kinh tế nhiều hơn. Sống mãi như thế riết thành quen.- Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-vuong-ngoc-nghech-yeu-anh-nhe/582813/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.