Thế nhưng, một người phụ nữ thông minh sẽ không bao giờ biểu hiện một chút khác thường nào ra ngoài, bưng cà phê vào. Khom người, đem cà phê đặt lên bàn "Tổng giám đốc, cà phê của ngài."
Cảnh xuân lộ ra ngoài, khe rãnh thật sâu hoàn toàn đập vào mắt anh, Phác Cận Huệ còn đắc ý kéo kéo quần áo, mới đứng lên.
Người đàn ông không chút biểu tình bưng cà phê lên, mới vừa uống vào miệng, liền bị tiếng kêu kinh ngạc của cô nhóc trong ngực làm cho giật mình, toàn bộ cà phê đều bị phun trở lại trong cốc.
"A. . ."
"Làm sao vậy?" Người đàn ông mang theo ánh mắt lo lắng.
"Ừm. . . Không có gì, chính là. . . Em ngửi thấy cà phê thơm quá, em cũng muốn uống." Hạ Du Huyên oan ức nhìn Lãnh Liệt Hàn.
"Không nghe thấy sao? Còn không mau đi." Lãnh Liệt Hàn lần thứ hai trầm mặt, mang chút tức giận nói.
"Vâng, vâng, tổng giám đốc, tôi đi ngay đây." Phác Cận Huệ lập tức chạy ra ngoài. Đóng cửa lại, không cam lòng giẫm giẫm giày cao gót xuống nền mấy cái.
"Chết tiệt Hạ Du Huyên, chờ xem, tôi nhất định phải đem cô kéo xuống, mạnh mẽ dằn vặt."
--- ---------
"Hàn, còn không mau uống một chút? Đây chính là cà phê do cô gái xinh đẹp pha cho anh nha." Lãnh Liệt Hàn nhìn cô nhóc xinh đẹp trước mắt, biết rõ anh vừa phun ra ngoài, còn muốn anh uống vào?
"Nhóc con." Lãnh Liệt Hàn khẽ cười thành tiếng.
Hạ Du Huyên không để ý tới anh, chơi đùa ngón tay của chính mình. Lãnh Liệt Hàn thả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-vuong-tro-ve-tong-giam-doc-cho-tron/1422424/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.