Chuyến đi tây tuần lần này của Khang Hi khá thú vị, thường xuyên có tin tức truyền về kinh thành. Mà công việc của các vị hoàng tử phải ở lại kinh thành cũng rất nặng nề, không dám lơ là.
Sảnh ngoài của Tứ Nghi Đường ngày càng phải tiếp nhiều khách, Vân Yên luôn yên lặng hầu hạ, rồi lui vào phòng trong. Ngược lại Dận Chân chưa bao giờ có ý muốn Vân Yên tránh đi, huống hồ nói tiếng Hán thỉnh thoảng pha lẫn tiếng Mãn, Vân Yên nghe cũng không hiểu. Bình thường chỉ cần nghe thấy tiếng ho nhẹ của Dận Chân, Vân Yên sẽ vén rèm ra ngoài, thấy khách đã đi, nàng liền dọn dẹp sảnh ngoài.
Bởi vì thời gian ngồi bàn xử lí công vụ quá nhiều, nên thường sau giờ ngọ, Dận Chân hay cau mày xoa cổ. Vân Yên mấy lần ngẩng đầu lên nhìn, cuối cùng mím môi thả thỏi mực trong tay xuống ——
Dận Chân hơi nghiêng đầu, đôi mắt đen như mực nhìn Vân Yên, Vân Yên cụp mắt lẳng lặng di chuyển tới lưng chàng, bắt đầu nhẹ nhàng giúp chàng mát xa cổ. Bả vai chàng vừa rộng lớn vừa vững chãi, cơ bắp rắn chắc đàn hồi mạnh mẽ, khi xoa bóp cho chàng có thể cảm nhận được mạch đập rõ ràng dưới đầu ngón tay. Vân Yên cũng không am hiểu những mạch này, những ngón tay nhỏ bé phải dùng rất nhiều lực mới có thể xoa bóp được toàn bộ.
Dận Chân khép hờ đôi mắt, bả vai và cần cổ đau mỏi theo ngón tay xoa bóp của nàng dần dần thả lỏng, trong cổ phát ra tiếng thở dài khẽ khàng, nhẹ nhàng văng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nua-doi-thanh-tinh/2382122/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.