Giọng nói của Kỷ Nghiêm trầm thấp như vang lên từ địa ngục – lúc khuôn mặt anh ta ghé sát tai tôi phà hơi nóng, tôi thực sự đã nghĩ như thế!
Anh ta nói: “Đây mới chỉ là bước khởi đầu thôi! Nếu em muốn yên ổn qua kỳ nghỉ hè này, anh khuyên em hãy ngoan ngoãn làm theo những gì anh nói, hiểu chưa hả?” Anh ta bất ngờ dùng sức bóp chặt cằm tôi.
Tôi kêu khẽ lên một tiếng, hai mắt rơm rớm ngây ngốc gật đầu rồi lại gật đầu.
Có vẻ như khá hài lòng với biểu hiện của tôi, khóe miệng anh ta nhếch lên một nụ cười dịu dàng cực độ, buông lỏng tay ấn tôi ngồi xuống bên bàn học, cúi đầu nhìn thẳng vào đôi mắt đang đờ đẫn của tôi, nói: “Được rồi, chúng ta bắt đầu học bài thôi.”
Đến lúc ấy tôi mới hiểu rằng, chuyện đáng sợ nhất không phải là hành động của anh ta khi nãy, mà là việc anh ta đã biết tỏng ý đồ của tôi ngay từ đầu, nắm đằng chuôi chắc mẩm tôi không dám phản kháng.
Bỗng dưng tôi thấy chẳng còn chút sức lực nào, cứ nghĩ đến những ngày nghỉ hè tiếp đó là lòng tôi lại đau như cắt: ma xui quỷ khiến thế nào mà tôi lại mắc lừa anh ta cơ chứ! Lại còn tưởng vớ được một tên hiền lành như đất, thừa sức xử gọn anh ta nữa! Ai ngờ tôi lại bị gậy ông đập lưng ông, cái gọi là hiền lành đó chỉ là vẻ bề ngoài, anh ta là một tên ác ma mặt người dạ thú! Thế nên cuối cùng tôi cũng đành giác ngộ, con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nua-vien-keo-ngot-ngao-den-dau-thuong/1429596/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.