Phía sau sân khấu của lễ hội âm nhạc, nhóm Lam Sẫm vừa bước xuống sân khấu đã được nhân viên dẫn đường quay lại lều tạm cho các nhóm nhạc nghỉ ngơi.
Chu Sùng Nhiên đi trước, đến trước cửa vén rèm lên giúp mọi người.
Lâm Giang gần phía Nam, vẫn chưa đến tháng Năm đã nóng. Tối nay đúng lúc không có gió, biểu diễn lại là một công việc tiêu hao thể lực, mấy người đổ mồ hôi đầy mặt, quần áo cũng ướt một nửa.
Sau khi đi vào, Chu Sùng Nhiên đặt cây đàn trên lưng sang bên cạnh, ngồi xuống ghế bắt đầu thu dọn đồ đạc.
“Lát nữa cùng đi ăn cơm đi?” Anh ngẩng đầu nhìn những người xung quanh một lượt, kéo khóa ba lô lại, hạ giọng hỏi.
“Được, quả thực đói rồi.” Người đầu tiên đi tới trả lời anh là A Bạc.
A Bạc là con lai Trung Đức, tóc hơi xoăn, cấu trúc xương của người nước ngoài, đôi mắt hồ ly cong lên khi cười.
Hắn đứng bên cạnh, tướng tá to hơn Chu Sùng Nhiên, nhưng vẫn lười biếng cúi đầu cọ lên người anh, hôn nhẹ một cái lên mặt anh: “Muốn ăn thịt nướng, thế nào.”
Gương mặt nghiêm túc của Chu Sùng Nhiên lập tức đỏ lên.
Cách đó không xa, Lương Trì đang bận quấn dây, Phượng gia ngồi xổm trên đất tháo bộ hiệu ứng. Dường như đã nhìn mãi thành quen với tình cảm của hai người này, chỉ trao đổi ánh mắt với nhau, hẳn là đều không phản đối chuyện ăn cơm.
Chỉ có Thành Quyện thậm chí không để ý đặt cây bass xuống, đã vội vã lấy điện thoại trong túi quần ra, ngồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nui-lua-ngu-tu-chieu-bach-nhuy/2745333/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.