*Mấy năm nay, tôi đã ra một quyết định, theo thói quen luôn tự hỏi ba câu
"Hành Chu có ở đây không."
Nếu Hành Chu ở, tôi ở.
Nếu Hành Chu không ở, tôi sẽ đi.*
__________________________________
Để từ chối vấn đề hai người già trong nhà
nhiệt tình đòi đưa cô đến trường nhập học mà Hạ Tang Tử đã lén đổi lại vé máy bay đi Lan Thị.
Chờ khi máy bay hạ cánh, Hạ Tang Tử bắt taxi, sau đó mới gọi điện thoại về nhà báo bình an, liền thấy mọi việc đều đại cát.
Ngược lại với sự bình tĩnh của cô, Hạ gia ở Nguyên Thành lại loạn như một nồi cháo.
Ông Hạ đã ngoài 60 tuổi, nhưng thân thể vẫn rất khoẻ mạnh, tiếng thì như chuông báo, đều làm cả bầy chim sẻ trên cây dâu ở hậu viện kinh sợ, vỗ cánh bay đi thật xa.
"Nha đầu này đúng là bướng, tự tiện làm việc cũng không thông báo với tổ chức."
Bà Hạ tập mãi thành thói quen, ngồi bên cạnh nhàn nhã uống trà.
Lúc này, điện thoại rung lên báo tin nhắn đến, bà buông ly trà, chỉ là vừa đọc xong liền cười hiền lành, mắt hơi thâm ý nhìn ông bạn già bên cạnh, cố ý nâng âm lượng, theo nội dung mà thì thầm, "Báo cáo Hạ thủ trưởng, tiểu Hạ đồng chí đã đến nơi bình an, tất cả đều rất tốt, xin đừng nhớ mong."
Chân mày ông Hạ run lên, có điều sắc mặt hoà hoãn hơn, hừ một tiếng, "Đồ không có lương tâm."
Bà Hạ "à" một tiếng, giả vờ muốn cúp điện thoại, "Tôi đây gọi cho Tang Tử nói con bé đừng học nữa, trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoc-cam-co-gas-nuoc-soda-cam/329407/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.