Túc Trung tỏ vẻ hiểu rằng, trong một đống bla bla vừa rồi của Tân Thiên Ngọc, có câu kết “Trọng điểm là, em cảm thấy Phạm tiên sinh viết chữ rất đẹp.” Túc Trung cảm thấy đã có “trọng điểm”, anh bắt được trọng điểm: “Tiểu Ngọc thích tác phẩm thư pháp này.”
Thế là, Túc Trung chủ động mua bức tranh chữ này.
Về nhà, Tân Thiên Ngọc phát hiện trên bức tường trắng treo một bức < Bạch đầu ngâm > sáng ngời, cũng sợ ngây người. Khi Túc Trung ngồi xuống ghế sofa, mấy chữ “Nước đổ đi rồi, há thu lại đầy chén sao” to đùng vừa vặn treo trên đầu, hình ảnh đó quả thực không đành lòng nhìn thẳng.
Tân Thiên Ngọc nghi hoặc: “Sao anh lại mua bức tranh chữ này?”
Túc Trung cũng nghi hoặc: “Không phải em thích bức tranh chữ này sao?”
“… Phải, cũng không sai…” Vậy nên Tân Thiên Ngọc không biết nên nói gì.
Thế là, trong nhà một đôi chồng chồng “chưa hợp lại” treo một bức tranh chữ “nước đổ khó hốt”.
Tân Thiên Ngọc nhìn tới nhìn lui cảm thấy không ổn lắm, nhưng Túc Trung lại không cảm thấy vậy, còn thường xuyên ngắm nghía tường tận bức tranh chữ này, nghiêm túc tìm tòi, xem rốt cuộc nó hay ở đâu, có thể khiến Tân Thiên Ngọc khen ngợi như thế.
Không chỉ vậy, Túc Trung còn mua một bộ văn phòng tứ bảo*, đặt trong thư phòng để luyện tập thư pháp, phỏng theo chữ của Phạm tiên sinh.
(*) Đời xưa khi viết chữ và vẽ tranh, người ta không thể rời khỏi bốn đồ dùng văn phòng là giấy, mực, bút và nghiên.
Lúc Tân Thiên Ngọc đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoc-do-day-ly/547634/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.