Túc Trang càng nghi hoặc: “Tại sao anh phải hiểu trà xanh?”
Tân Thiên Ngọc cạn lời, lát sau mới nói: “Anh không cảm thấy An Vũ Sinh có vấn đề sao?”
“Uhm, cho nên?” Túc Trung khó hiểu.
Tân Thiên Ngọc nhức đầu, nói: “Cái này…”
Cậu phát hiện trong lòng căm giận bất bình, nhưng rốt cuộc là vì điều gì, trong chốc lát cậu không nói rõ được.
Lẳng lặng phân tích một hồi, Tân Thiên Ngọc mới gian nan hỏi: “Anh biết An Tô và Lý Lỵ Tư cũng là trà xanh không?”
Túc Trung nói: “À, hình như đúng.” Bình thường Túc Trung căn bản không nhớ nổi hai người này, nghe cậu nhắc đến, mới phát hiện đúng là như vậy.
Tân Thiên Ngọc tiện thể nói: “Lúc đó em uống trà xanh ngậm bồ hòn… cảm thấy rất ấm ức. Muốn nói với anh nhưng cũng không nói rõ được, bây giờ muốn để anh tự trải nghiệm, sau này cũng có thể hiểu ý em.”
Túc Trung lại nói: “Anh không quan tâm họ là trà xanh hay hồng trà hay là bất cứ thứ gì, anh chưa từng dao động vì họ.”
Tân Thiên Ngọc lại cười nói: “Em cũng chưa từng dao động vì An Vũ Sinh. Thế nhưng, anh vẫn không thích em và hắn lui tới đúng không?”
“Quả thực.” Túc Trung thẳng thắn khác thường, điểm này quả thực không giống Tân Thiên Ngọc.
Túc Trung nhớ lại hết thảy, bắt đầu thức tỉnh.
Trong quá khứ, quả thực anh không đủ nhạy bén, không nhận ra cậu bị uất ức.
Anh không khỏi ảo não, ban đầu mình không hiểu được tâm trạng của cậu.
“Xin lỗi.” Túc Trung nói, “Là anh sơ ý…”
“Không sao,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoc-do-day-ly/547638/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.