Chap 16:
Bỏ lên phòng...nó khóc...
phòng may?
mẹ nó ở đó
nằm gục trong căn phòng mà mẹ nó luôn găn bó
nước mắt cứ lã chã rơi
Mẹ nó thường nói
"Tiểu Từ của mẹ là xjh nhất..Tiểu Từ luôn đúng..dù bất cứ chuyện gì Tiểu Từ làm cũng đúng..mẹ ủng hộ Tiểu từ...
"
-Mẹ bỏ con thật rồi...mẹ k về với con nữa hả mẹ??
ôm chiếc khăn tay mẹ nó may..nước mắt thấm nhòa chiếc khăn
giờ ba nó cũng k cần nó nữa
suốt 1 tuần liền nó k đến trường
nơi nó đến là các Bar..vũ trường
nơi có thể giúp nó quên đi tất cả
~~
-Cô làm gì trong phòng tôi?
Bất ngờ khi thấy Mẫn Quân lục đục trong phòng nó..nó trợn mắt
-Tôi bị mất cái áo..k biết ng làm có để nhầm phòng k..tôi sang tìm lại
-Đồ rẻ tiền! tôi k cần..k tìm đc thì ra ngoài cho tôi,!
Nó bước vào lấy túi xách rồi ra cửa
đúng lúc ba nó về
k thèm nhìn ba nó lấy 1 cái...
nó đi xuống..
bất giác..Mẫn Quân chạy theo nó..níu nó lại,Giọng thiết tha
-Tiểu Từ..cậu đừng đi nữa...những nơi ấy k tốt đâu!!!!
Ngạc nhiên..nó và ba nó cùng quay lại?..
-Cô nói gì vậy? Tôi chỉ đi đến nhà Giao Giao thôi mà...
nhìn ba nó..Mẫn Quân típ
-K phải đâu chú...Tiểu Từ đi đến Bar đó chú...
Giận giữ.,.ông nhìn nó:
-Con đến những chổ đó sao?
-k có..con chỉ đi đến nhà Giao Gjao
nó quay đi
Mẫn Quân chạy theo nó..
2 bên giằng co
túi xách nó rớt ra..
-Heroin?-Ba nó xanh mặt,ông lắp bắp
Chỉ vào gói ma túy..ông đưa trước mặt nó
-Con hư đốn như thế tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoc-mat-lo-lem/804420/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.