CHAP 91:
*tại bệnh viện JKay:
Nó chỉ bị ngất thôi nhưng mà Khải khăng khăng nó có biểu hiện lạ, còn về phần nó đã tỉnh nhưng vẫn vằm im nghĩ về những cảm nhận của mình về căn bệnh đang gặp phải.
“Đầu tiên là mất cảm giác dạo gần đây thần kinh vận động mình yếu dần đầu tuần có biểu hiện chán ăn và mất hoàn toàn vị giác...hôm nay mình lại không nghe rõ anh Khải nói gì chỉ mập mờ, nghe được vài từ THÍNH GIÁC ôi không”
Trong đầu nó một cuộc chiến tranh nội tâm bùng nổ với nhiều hướng suy nghĩ khác nhau về tình trạng của bản thân...đã quá tệ nhưng nó vẫn chưa hề biết chảy máu cam cũng là một trong số đó
Trong phòng bác sĩ phụ trách việc chăm sóc theo dõi bệnh tình nó - cụ thể là chú ruột nó (em của ba nó-ông An)
-bệnh tình của Hiểu Nhi đã vượt tầm kiểm soát của chú rồi
-chú nói vậy là sao?_ Khải sau thời gian khăng khăng nói à không “kể lể” bệnh tình và biểu hiện khác lạ bữa nay.
-chú không tin đó là sự thật nhưng có lẽ thời gian của con bé không còn lâu đâu, có lẽ giờ con bé đã mất vị giác và mất dần vị giác rồi...chảy máu cam đã nói lên điều đó, dần dần khứu giác của con bé cũng sẽ mất_chú nó ôm đầu bất lực
-chú nói gì vậy, không phải bệnh nó sẽ chữa khỏi sao, chú đã nói như vậy mà, CHÚ NÓI ĐI_Khải hét lên giận giữ không tin vào tai của mình cậu đang mong cậu giống nó chỉ là thính giác có vấn đề mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoc-mat-se-ngung-roi/1998080/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.