Sự cưng chiều của Tần Tụng Chương nhanh chóng khiến bà cả cảnh giác. Nhân dịp Tết, bà ta khách sáo mời Hạng Gia đến ăn bữa cơm đoàn viên, định thăm dò lai lịch của người mới. Bà ta có danh phận, nhà mẹ đẻ lại có thế lực, ngay cả Tần Tụng Chương cũng không thể ngăn cản. Hạng Gia tự rót rượu uống trên bàn ăn, không quan tâm đến lời của bất cứ ai, lạnh lùng và kiêu ngạo. Người đẹp lạnh lùng như vậy, lập tức thu hút sự chú ý của người thừa kế nhà họ Tần. Khi bị bà hai bắt bẻ, mỉa mai không biết phép tắc, chàng trai trẻ tài giỏi kia đã lịch sự chuyển chủ đề, giúp cô giải vây. Hạng Gia ngây thơ nảy sinh chút lòng biết ơn. Ai ngờ được, ngay khi mọi người tản đi, hắn ta lập tức lột bỏ lớp mặt nạ, để lộ bộ mặt dâm dục vô sỉ? Hạng Gia liều mạng phản kháng, đá đánh la hét, thậm chí còn mở danh bạ, định gọi điện cầu cứu Tần Tụng Chương. Nhưng người đàn ông kia cười khẩy nới lỏng cà vạt, nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô quấn chặt hết vòng này đến vòng khác, thì thầm như ác quỷ: “Cô cứ đánh đi, xem bố tôi tin tôi hay tin cô.” “Mẹ kế chê bố già rồi, không còn oai phong được mấy năm nữa, cởi hết quần áo dụ dỗ tôi. Tôi còn trẻ, ít va chạm, không chịu được cám dỗ là chuyện bình thường.” Hắn ta nói những lời trắng trợn, đè cô xuống dưới, thưởng thức dung nhan vừa kinh hãi vừa tuyệt sắc, “Bố tôi thương hoa tiếc ngọc, chưa chắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-cho-minh-loan/915343/chuong-80.html