Mạnh Giai bị hai ngừơi con trai xuất sắc kẹp ở giữa, nét mặt thản nhiên không có gì thay đổi, đối với những ánh mắt nhìn chăm chú ở quanh mình thì làm như không thấy.
"Tình hình bác trai bây giờ thế nào rồi?"
"Đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm, còn lại chính là dưỡng bệnh."
"Mạnh tiểu thư trở về Mỹ kịp thời ?"
Thấy em gái không có ý lên tiếng, thì Lý Tế Hoa trả lời thay, "Trở về ngày hôm kia."
"Tế Hoa cậu cũng thiệt là, quan hệ của chúng ta là thế nào, sao em gái cậu trở về mà không cho tôi biết một tiếng."
Anh không nhịn được mà cắn răng nói: "Cũng là vì có quan hệ tốt nên mới không thông báo." Đức hạnh của nhà ngươi ai mà không biết, tôi còn không rõ hay sao? Cậu không đánh chủ ý lên em gái tôi, tôi cũng không dám để cho cậu gặp, huống chi bây giờ cậu lòng dạ bất chính (tâm hoài bất quỹ). Người anh trai này sẽ tận hết sức lực bảo vệ, trong lòng thầm oán.
Hoắc Thanh Lam đối với ánh mắt đằng đằng sát khí của bạn tốt làm như không thấy, mỉm cười nói. "Lúc tôi ở Đài Loan nhờ em gái cậu chiếu cố, bây giờ hãy để cho tôi tận tình chủ nhà mới đúng." Cậu đừng đề phòng như cướp chứ, chờ tôi theo đuổi được em gái cậu, vị trí anh vợ này của cậu làm thế nào cũng không chạy thoát được đâu.
Không biết ánh mắt của hai người đàn ông này đang giao chiến, Mạnh Giai nghe vậy chỉ hơi liếc mắt, sau đó nói câu, "Chờ học trưởng tới Mỹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-duong-tho-tieu-thu/99943/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.