Hắc Viêm Triệt đi qua ngồi vào bên cạnh cô, trầm giọng nói "Em còn khóc tôi sẽ may miệng em lại."
Viên Cổn Cổn nhìn nhìn anh, quay lưng lại không nói lời nào.
Hắc Viêm Triệt nhìn nhìn bóng lưng quật cường của cô, ma xui quỷ khiến đưa tay ôm cô vào trong long "Em thật xấu."
Viên Cổn Cổn cứng đờ, nhỏ giọng nói "Xấu thì xấu, không cần gả cho anh."
"Ai sẽ lấy em? !" Hắc Viêm Triệt đưa tay bóp chặt mặt cô.
"Ai cần anh lo!" Khóe mắt Viên Cổn Cổn chứa nước mắt.
"Hả? Em đang nói chuyện với ai?" Hắc Viêm Triệt không vui nhíu mày.
Viên Cổn Cổn chép miệng, lẳng lặng nhìn anh.
Bàn tay của Hắc Viêm Triệt ‘tàn sát bừa bãi’ trên mặt cô, nhìn mặt cô bị anh bóp đến đỏ rực, tâm trạng vô cùng tốt.
Viên Cổn Cổn nhăn mặt nhíu mày, trốn tránh móng vuốt ma quỷ của anh.
"Lại trốn? !" Hắc Viêm Triệt không vui nhìn cô.
"Đây là mặt của tôi." Viên Cổn Cổn nhỏ giọng nói.
"Bây giờ là của tôi." Hai tay của Hắc Viêm Triệt cùng bóp chặt hai bên mặt của cô, còn kéo kéo ra ngoài .
"Vì sao?" Viên Cổn Cổn đưa tay đẩy anh ra, nhưng mà tốn công vô ích.
"Bởi vì bây giờ em là nữ giúp việc của tôi, trong ba năm, bất cứ thứ gì của em đều đã thuộc về tôi, đều thuộc phạm vi cai quản của tôi." Hắc Viêm Triệt nói điều đương nhiên.
"Thiếu gia, tôi muốn về nhà có được hay không?" Viên Cổn Cổn nhìn anh lấy lòng.
"Không được." Hắc Viêm Triệt buông tay ra, chọc chọc khuôn mặt hồng hồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-chieu-bao-boi-no-le-tinh-yeu-cua-bao-vuong/2207007/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.