Hắc Viêm Triệt bế cô lên nhẹ nhàng đặt ở trên giường, nhàn nhạt nói, "Là rất không bình thường."
"Hả?" Viên Cổn Cổn ngơ ngác nhìn anh, phát ra tiếng mơ hồ.
Hắc Viêm Triệt hôn lên môi cô, trêu chọc dục vọng của cô.
"Ưm..." Viên Cổn Cổn phát ra tiếng than nhẹ mập mờ, mắt to chớp chớp nhìn khuôn mặt của anh.
Hắc Viêm Triệt nhẹ nhàng vuốt ve mềm mại cách một lớp áo ngủ lụa mỏng của cô, mắt tím dày đặc dục vọng.
"Ưm... Đừng..." Viên Cổn Cổn vươn tay đẩy đẩy anh, hơi hơi cong lên.
"Ngoan, đừng nhúc nhích." Hắc Viêm Triệt khàn khàn nói, dịu dàng hiếm thấy.
Viên Cổn Cổn mơ màng gật gật đầu, bộ dáng ngốc nghếch cực kỳ mê người.
Hắc Viêm Triệt hung hăng hôn một cái lên khuôn mặt cô, khiến cho cô cười ngây ngô, cong miệng lên phát ra ba tiếng ba ba ba.
Hắc Viêm Triệt hôn lên môi cô, bàn tay to thăm dò vào dưới váy của cô, dao động trên làn da mềm mại bóng loáng.
"Ừm..." Viên Cổn Cổn giật giật thân mình, lắc lắc đầu.
Hắc Viêm Triệt nghiêng đầu ngậm chặt hạt đậu nho nhỏ lồi lên cách lớp áo ngủ của cô, khiêu khích phản ứng sinh lý nguyên thủy nhất của cô, cảm nhận được nó đứng thẳng lên hơn trong miệng của anh.
"A... Không..." Viên Cổn Cổn phát rên, co rúm lại.
Hắc Viêm Triệt vươn tay phải phủ lên mềm mại bên phải của cô, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa.
"Ưm... Triệt..." Viên Cổn Cổn vặn vẹo không yên, ngón tay gấp khúc, nắm chặt drap giường dưới người.
Hắc Viêm Triệt ngẩng đầu nhìn đôi mắt trong suốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-chieu-bao-boi-no-le-tinh-yeu-cua-bao-vuong/2207164/quyen-2-chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.