Chương 272
Bác Triệu có chút bất an sờ túi, sau đó mới hạ quyết tâm lấy ra thứ gì đó từ bên trong: “Cô chủ, cô có biết thứ này không?”
Bác Triệu mở bàn tay trước mặt Tiêu Diệp Nhiên, có chút thấp thỏm hỏi.
Tiêu Diệp Nhiên tập trung nhìn vào thì thấy hai chai thủy tinh giống như lọ thuốc tiêm trong lòng bàn tay bác Triệu, một lọ đã mở ra, rõ ràng đã sử dụng, còn một lọ vẫn chưa mở.
Tiêu Diệp Nhiên không khỏi giật mình, cô đi tới nhìn cũng không có gì đặc biệt, không khỏi nghi ngờ hỏi: “Bác Triệu, có vấn đề gì sao? Bác lấy thứ này ở đâu ra?”
“Chuyện này, chuyện này…”
Vẻ mặt bác Triệu muốn nói lại thôi, giống như sợ nói ra sẽ gây họa lớn vậy.
Tiêu Diệp Nhiên vội vàng an ủi: “Bác Triệu, không sao, bác muốn nói gì thì cứ nói.”
“Khi người hầu quét dọn phòng sách của ông chủ thì nhặt được lọ rỗng trong thùng rác, còn lọ chưa mở là… Là nhặt được trong phòng của ông chủ, tôi già rồi nên không biết đây là thứ gì, nhưng người hầu dọn dẹp phòng nói hình như cô chủ Tống Vy đưa thứ này cho bà chủ. Cô… Cô chủ, lần này ông chủ đột nhiên xảy ra chuyện, tôi luôn cảm thấy kỳ lạ, cho nên, cho nên…”
Bác Triệu nơm nớp lo sợ nhìn Tiêu Diệp Nhiên, câu nói tiếp theo biến mất.
Tiêu Diệp Nhiên nghe vậy thì sắc mặt lập tức thay đổi.
Cố Mặc Đình cũng đưa tay qua cầm lọ thuốc xem xét.
Nhưng một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-chieu-em-den-nghien/1340871/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.