"Cô ấy để em đi cùng uống rượu, sau đó cô ấy uống say, em cũng uống hơi nhiều!” Thẩm Tử Dục giải thích.
"Đây không phải cái cớ." Tiêu Diệp Nhiên không chấp. nhận: "Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn chính là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn."
Thẩm Tử Dục trâm mặc.
Anh ta có thể hiểu được tại sao chị dâu lại tức giận, đó là bạn tốt của cô, xảy ra chuyện như vậy, đổi lại là người nào cũng không dễ chịu.
Nếu như cô không hỏi, anh ta cũng sẽ không nói, mà An Kỳ lại càng không có khả năng nói cho cô biết.
Cô không trách An Kỳ giấu diếm, dù sao đây cũng là chuyện riêng của cô ấy.
Nhưng nếu đã biết, cô không thể cứ tùy tiện như vậy được, dưới cái nhìn của cô, chuyện này cô cũng có trách nhiệm.
Đêm hôm đó, nếu như cô đến cục cảnh sát, sẽ không có chuyện như vậy xảy ra.
Tiêu Diệp Nhiên hít một hơi thật sâu, sau đó nặng nề nhìn Thẩm Tử Dục, hỏi: "Cậu định làm thế nào?"
Thẩm Tử Dục nhún vai, rất trả lời thành thật cô: "Em không biết"
Không biết?!
Tiêu Diệp Nhiên bị chọc giận quá mà cười lên: "Một câu không biết là có thể giải quyết vấn đề sao? Đừng nói với tôi đây là thời đại mới, lên giường cũng không có nghĩa gì.
"Chị dâu, ý của em không phải như vậy!” Thẩm Tử Dục cười bất lực: “Em thật sự không biết phải làm sao bây giờ, em muốn ở bên An Kỳ, nhưng cô ấy không bằng lòng!” "Cô ấy không bằng lòng là đúng rồi!” Tiêu Diệp Nhiên khoanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-chieu-em-den-nghien/1341209/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.