Kỳ lão cửu nhìn thấy Tô Hoài Cẩn thì nhất thời nhảy dựng lên, kinh ngạc hỏi: “ Tô cô nương?! Sao cô lại tới đây?”
Tô Hoài Cẩn cười tủm tỉm, chỉ nhìn thoáng qua Tiết Trường Du sau đó thu hồi ánh mắt lại, cười nói: “ Hoài Cẩn và Thủy đại ca đi Thủy trấn làm buôn bán. Một mình Hoài Cẩn ở trong phủ cũng khá nhàm chán, bởi vậy ra ngoài đi dạo, đến nhà cũ trông coi cũng được.”
Kỳ lão cửu còn đang vui mừng, cười nói: “ Tốt lắm! Tô cô nương mau ngồi, uống trà nhé?”
Kỳ lão cửu ân cần để Tô Hoài Cẩn ngồi xuống, đương nhiên cũng muốn mời Thủy Tu Bạch cùng ngồi xuống, kết quả là nhận được một ánh mắt kiêu ngạo của Tiết Trường Du, Kỳ lão cửu nhìn mà không thể hiểu được.
Thủy Tu Bạch cũng ngồi xuống, cười nói: “ Không nghĩ tới ở chỗ này gặp được các vị.”
Kỳ lão cửu cười nói: “ Đúng rồi đúng rồi, thật sự không nghĩ tới, âu cũng là duyên phận!”
Y vừa nói xong, Lữ Ngạn đột nhiên ho khan một tiếng, ho khan một tiếng thật mạnh, sau đó nháy mắt với Kỳ lão cửu.
Kỳ lão cửu không rõ nguyên do, kinh ngạc nhìn thoáng qua Lữ Ngạn, sau đó tiếp tục xoay người nói chuyện phiếm với Thủy Tu Bạch.
Kỳ lão cửu cười nói: “ Thủy huynh và Tô cô nương đi cùng à?”
Thủy Tu Bạch cười nói: “ Phải, Cửu gia có lẽ không biết, ta với Tô cô nương là đồng hương, khi còn nhỏ từng chơi với nhau.”
Nói tới đây, Kỳ lão cửu hứng thú, cười nói: “ À à! Ta biết, thanh mai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-nuong-lai-tim-duong-chet/2614718/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.